Góc cảm nhận

Nơi chia sẻ của khách hàng - những người bạn đã đồng hành và sử dụng sản phẩm của Khai Phá Bản Thân

Xem thêm

Kết nối

sức mạnh nội tâm

Diễn biến tâm trạng con người với thuyết toàn đồ (P.5)

Diễn biến thứ năm của thuyết toàn đồ

CHẤP NHẬN

Khi qua sự cố sức về năng lượng và tập trung, bạn đã vượt qua được bốn thời kỳ trên thì sức khỏe của bạn không còn gây cho bạn sự suy sụp và giận dữ nữa. Bạn đã có dịp thanh lọc các tình cảm của mình bằng cách biểu thị sự ganh tỵ của bạn đối với những người khỏe mạnh và sự giận dữ của bạn đối với những người mà bệnh tật không động tới. Bạn đã vứt bỏ sự mất mát đã uy hiếp bạn. Có thể bạn mong muốn một sự yên tĩnh hay một sự thông cảm không lời, bởi vì bạn đã ở ngưỡng cửa của một sự thay đổi. Bây giờ đến lúc bạn phải học tập “lắng nghe chính mình” để tự biết mình hơn và khác trước. Bạn đặt lại vấn đề đối với các yếu tố đã đưa bạn đến bệnh tật. Bạn bắt đầu cảm nhận được những nhu cầu đích thực của bạn và tìm kiếm một cách sống mới. Bạn sẽ đến với những người bạn mới, và có thể từ bỏ những người bạn cũ không còn phù hợp với giai đoạn mới này trong cuộc đời của bạn. Cuộc sống của bạn sẽ thay đổi để tạo sự dễ dàng cho việc chữa trị, mọi thứ sẽ qua đi nhanh chóng hơn và bạn sẽ thấy giảm đau rất nhiều, mặc dù quá trình chữa bệnh chưa kết thúc.

Khi bạn đã đạt tới thời kỳ chấp nhận, mọi thứ bớt chao đảo bởi vì từ bây giờ chỉ còn có vấn đề là thực hiện các nhu cầu của bạn mà thôi, nó sẽ giúp bạn kiểm soát tốt hơn cuộc đời của mình. “Nói lên sự thực, đó là điều tôi thực sự cần, nó sẽ giải phóng cho tôi. Tôi không còn phán xét mà chỉ có những nhu cầu và khi tôi càng nói ra các nhu cầu thì càng được thực hiện, thực là kỳ diệu!”

Với người khác, cách đi là ngược lại. Họ đã phải bỏ đi mọi sự kiểm soát và đầu hàng, điều này làm họ sợ hãi. Sự khỏi bệnh càng tiến triển thì càng biểu hiện sự bất lực của họ, trước đó là dấu hiệu của sự yếu đuối, nay trở thành biểu tượng của sức mạnh trong bối cảnh mới của cuộc đời họ. Phải có lòng tin và sự vững vàng để chiến thắng, và họ nhận ra cứ để thả mình theo chiều hướng đó, họ càng vươn tới tình yêu và sức mạnh vốn có trong họ cũng như chung quanh họ. Sự chấp nhận đến dần từng đợt từng đợt trước khi quyết định. “Tôi cảm nhận sâu sắc tầm quan trọng của quyết định, trải nghiệm này dạy tôi phải hợp tác với các nhân viên y tế và những người khác và không còn nhấn mạnh việc tự làm lấy mọi việc”.

Sự chấp nhận đến theo từng bước: Lúc đầu là quyết định, rồi sau đó đến việc nằm điều trị trong bệnh viện, cũng trong lúcnày họ tiếp tục dao động giữa các thời kỳ khác nhau, đi từ việc tự chối bỏ đến sự giận dữ, ghét bỏ mọi nhân viên y tế. May mắn thay trong lúc đó có một người bạn tốt sẵn sàng giúp đỡ họ. “Một phần quan trọng của sự đầu hàng củabạnchính là chấp nhận sự giúp đỡ của các bạn hữu của bạn

Bác sĩ Dư Quang Châu

Nguồn: Cảm xạ học

Diễn biến tâm trạng con người với thuyết toàn đồ (P.4)

Diễn biến thứ tư của thuyết toàn đồ

SUY SỤP

Sự suy sụp là những gì ta cảm nhận được khi năng lượng của chúng ta càng ngày càng yếu. Chúng ta thất vọng vì không đạt được điều chúng ta mong muốn như chúng ta đã hằng ao ước. Chúng ta cho mình không quan tâm đến nó, nhưng đó là không đúng chúng ta không thể biểu thị nỗi buồn đã cảm nhận. Chúng ta trở nên u ám và ghét bỏ sự tiếp xúc với người khác. Sự suy sụp là sự giảm đi các tình cảm. Đối với trường năng lượng của con người, sự suy sụp tương đương với sự giảm đi dòng năng lượng, như vậy một phần có liên hệ đến tình cảm. Khi chúng ta nghĩ đến suy sụp là chúng ta cũng nghĩ đến các tình cảm suy sụp.

Sự suy sụp có 3 nguyên nhân:

Nguyên nhân thứ nhất đến từ sự tước đoạt mặc cả mà ta vừa nói đến, người ta thử tự chữa cho mình bằng cách từ bỏ bản thân và tự nhận lấy trách nhiệm thay vì tìm kiếm một giải pháp trung thực.

Nguyên nhân thứ hai đến từ các tình cảm về sự mất mát. Mọi bệnh tật có nghĩa là từ bỏ các thói quen của cuộc sống hay của cơ quan trong cơ thể, ngăn chặn các cảm giác mất mát làm cho suy sụp, cảm nhận sự mất mát và để tống tiễn nó ra đi hòng làm giảm đi sự suy sụp. Nhưng cho dù có tống tiễn nó đi, nó vẫn là một dòng chảy tự do. Mọi sự mất mát dẫn tới việc bạn nghĩ đến chuyện tống tiễn nó, trong khi đó nó lại có thể can thiệp vào các thời kỳ khác nhau của quá trình chữa bệnh. Tốt nhất là bạn đừng từ chối các tình cảm mất mát đó khi chúng tràn ngập bạn, bởi vì cuối cùng chúng cũng sẽ dẫn bạn đến thời kỳ “chấp nhận”.

Cuối cùng, nguyên nhân thứ ba gắn với hiệu ứng của  các cách chữa trị kiểu tấn công và quá mạnh,của gây mê và phẫu thuật làm mất cân bằng cơ thể về mặt hóa học và làm cho suy sụp thêm. Khi cân bằng được lập lại, sự suy sụp được giảm đi khi dòng năng lượng được nối lại, sự suy sụp biến mất. Chữa trị bằng cách đặt những viên đá thạch anh có khả năng giải tỏa trường năng lượng đang bị bế tắc, giúp người bệnh hồi phục được sức khỏe nhanh hơn.

Có trường hợp sự suy sụp ở dạng từ bỏ bản thân mình. Họ sẽ tự khép mình lại và khóc lóc: “Tôi cảm thấy mình xấu xa, nếu trước đây tôi tốt hơn, tôi có thể tự chữa khỏi bệnh”. Họ có cảm giác phải tự chữa được sự bất lực của mình trước khi người ta chữa bệnh cho họ, có điều gì không ổn trong họ? Không bao giờ họ có thể tự chữa bệnh được cho mình?, và điều đó là khủng khiếp vì họ đã tưởng rằng đó là số phận của họ.

Nhưng, tất cả mọi thứ đều làm họ sợ, và họ cảm thấy mình không còn là người tốt. Thật kinh khủng biết bao khi bạn đang ở trong tình trạng đó, bạn bị bao vây bởi những tình cảm tiêu cực đó, bạn hãy nghĩ tới những cuộc sống mà bạn đã trải qua và bạn cảm thấy bị trừng phạt vì sự thiếu sót của mình.

Họ đã phải từ bỏ nhiều điều, họ cho rằng bản thân họ không thể thực sự trong nom nhà cửa hoặc tập trung vào việc thực hành chữa bệnh. Chúng tôi dự định đi chơi xa nhưng không thể thực hiện được vì bị đau quá. Với bất cứ việc gì, họ đều phải cố gắng, kể từ lúc mới dậy vào buổi sáng. Khi nằm trên giường họ đã thấy đau, khi đứng dậy họ còn cảm thấy đau hơn, và không còn biết làm gì nữa.

Họ không có lòng tin ở bản thân, và ở bất kỳ ai. Đôi lúc, có người thử áp dụng thể dục liệu pháp nhưng tình hình còn tồi tệ hơn. Họ đành bỏ cuộc và cuối cùng chịu đựng việc phẫu thuật vì biết rằng đó là giải pháp duy nhất.

Hơn nữa họ phải chia tay với những việc làm thường ngày mà họ đang theo đuổi, điều này làm cho họ rất đau khổ, họ mong muốn có một cách chữa bệnh thực sự giúp họ đảm trách được mọi việc trong khi vẫn cảm thấy được sự  sáng tạo và trí tuệ nơi mình. Họ không thể thực hiện được những công việc xưa cũ nữa, bởi vì có thể sau cuộc phẫu thuật họ mất đi những khả năng sẵn có, đó là một sự mất mát nặng nề. Họ hoàn toàn bị suy sụp sau ca mổ.

Sự suy sụp của họ cũng chỉ là sự phán xét và từ bỏ bản thân. “Tôi còng lưng dưới sức nặng của sự từ bỏ bản thân. Tôi cảm thấy không có khả năng để khỏi bệnh

Một hôm, họ tỉnh dậy bởi cảm giác đau rất mạnh ở bụng bên phải, và tự bảo có lẽ mình không kéo dài được lâu nữa. Họ không biết đó là do nguyên nhân tâm lý hay vật chất và không biết gặp ai được tư vấn. Nếu lúc đó bạn cảm thấy không thể đến khám tại thầy thuốc của mình, hãy gọi đến chúng tôi, những nhà Cảm xạ. Bạn đã không có ý thức về việc này, và từ đó mọi thứ thay đổi. Bạn đã nghĩ lại rất nhiều về ca mổ, coi như một sự từ bỏ các phán xét chống lại bản thân, và thấy được cách đích thực về tự giúp mình. Sau cuộc nói chuyện giữa chúng tôi, tấm màn ngăn cách bị xé và bạn sẽ đến gặp ngay một bác sĩ. Và bạn sẽ có một quyết định đúng đắn, và mọi việc đã được đâu vào đấy.

Khi mà bạn thôi việc từ bỏ bản thân và đi đến một quyết định thì sự  suy sụp rời khỏi bạn, và bạn bước sang thời kỳ chấp nhận.

Bác sĩ Dư Quang Châu

Nguồn: Cảm xạ học

Buổi chia sẻ: “Cân bằng áp lực Công việc & Cuộc sống” (18/09/2011)

Thời gian: 8am – 11am, Chủ nhật, ngày 18.09.2011

Địa điểm: Phòng Hội thảo – Cơ sở D – Trường ĐH Kinh tế Tp.HCM

Đối tượng: CTV, thành viên Ban tổ chức cuộc thi “Bản lĩnh hội nhập”

Phí tham dự: Miễn phí

Nội dung:

- Nhận diện dấu hiệu và cảm xúc khi gặp áp lực.

- Tìm hiểu ảnh hưởng của áp lực đến Công việc & Cuộc sống

- Áp lực đến từ đâu?

- Các loại áp lực?

- Các cách đối diện với áp lực?

- Cân bằng Công việc & Cuộc sống?

Diễn biến tâm trạng con người với thuyết toàn đồ (P.3)

Diễn biến thứ ba của thuyết toàn đồ

MẶC CẢ

Khi sự giận dữ đã không đem lại cho bạn điều gì, có lẽ bạn sẽ thử làm một cuộc thương lượng, và bạn không ý thức bằng cách làm một điều thiện để có được cái mà bạn muốn. Người ta thường làm thỏa thuận này với Thượng đế, bằng những lời nói ẩn ý, và thường dựa trên một tội lỗi tiềm tàng là đã không làm một việc gì đáng lẽ “phải làm”. Việc tìm ra và nhổ tận rể cái tội lỗi đó rất là quan trọng, nó tăng thêm sự mặc cả và dẫn đến sự suy sụp. Bạn hãy nghĩ đến những điều bạn “cần phải làm và hãy tưởng tượng chúng bị tan biến. Khi bạn đã đi qua bảy thời kỳ, có thể bạn sẽ khám phá ra sự thay đổi bạn mong muốn trong cuộc đời của bạn, nhưng lúc đó không phải là do sợ hãi như lần này.

Có người thương lượng lối thoát khỏi bệnh tật, bằng cách nhờ bất kỳ ai giúp đỡ mình, trừ các bác sĩ phẫu thuật. Các bạn không giải thích được lý do gì có sự mặc cả, nhưng lại bảo mình hãy cố gắng thêm như: thiền định, tắm hơi, xoa bóp và luyện tập các môn dưỡng sinh, khí công, như thế bạn sẽ không cần phải mổ. Bạn tự nhủ rằng nếu chuyên tâm vào tập luyện các môn, như vậy bạn sẽ khỏi được bệnh.

Có bạn lưỡng lự giữa chấp nhận với hy vọng vào tác động thần kỳ của bất kỳ một phương pháp nào, bạn đã tìm hàng nghìn lý do để ngăn cản. Bạn không tin tưởng ở bác sĩ và bất kỳ ai vì bạn cũng không tin ngay cả chính mình.

Có người lại tiến hành cuộc thương lượng bằng cách “cầu nguyện với thượng đế” cứu giúp, và họ sẽ làm mọi việc mà người muốn nếu như còn sống sót họ sẽ hiến dâng cuộc đời mình cho Thượng đế dưới bấy kỳ hình thức nào. Bạn càng mặc cả thì càng cảm thấy mình yếu đuối hơn.

Bác sĩ Dư Quang Châu

Nguồn: Cảm xạ học

Diễn biến tâm trạng con người với thuyết toàn đồ (P.2)

Diễn biến thứ hai của thuyết toàn đồ

GIẬN DỮ

Thời kỳ thứ nhất, từ chối không kéo dài vĩnh viễn sẽ đến lúc chắc chắn bạn cảm nhận thấy giận dữ, điên cuồng, ghen ghét và thù hận. “Tại sao tôi chứ không là ông A – cái kẻ say rượu hay đánh vợ mình, ông B chỉ làm những điều tồi tệ…”. Những người ở quanh bạn có thể phải chịu đựng và đương đầu với cái giận dữ của bạn. Phản ứng đầu tiên bắt đầu từ gia đình, nỗi buồn, rồi nước mắt, cảm giác tội lỗi và xa lánh. Sự giận dữ của bạn càng dấy mạnh lên và nặng nề, bạn hãy vững vàng vì đây chỉ là một thời kỳ.

Dù sao, bạn cũng có lý khi giận dữ, bạn phải ngừng các hoạt động, bạn không còn có khả năng làm một số việc, và phải tiêu tiền vào việc chữa bệnh, thay vì dùng tiền để đi du lịch. Bất cứ ai, phải qua quá trình chữa bệnh đều cảm nhận được giận dữ ở mức độ nào đó, khác nhau ở chỗ có người đi đến sự bùng nổ, và có những người không bao giờ để sự giận dữ biểu lộ ra bên ngoài. Lại có người khi bước sang thời kỳ thứ hai, sự giận dữ không còn giới hạn. Họ giận Thượng đế, người đã làm cho tay của họ bị liệt và rồi họ không sử dụng được cánh tay, mà chúng lại chính là phương tiện để bạn phát huy trí tuệ và sáng tạo…

Trái lại, đối với một số người, sự giận dữ chỉ là một xúc cảm như các xúc cảm khác.

Bạn bị nhấn chìm trong mọi thứ tình cảm, trong đó có sự giận dữ chỉ gắn liền với việc thiếu tiện nghi, không có gì hơn. Nhiều khi bạn lại giận những người không có khả năng chữa bệnh cho bạn, bao gồm cả các bác sĩ. Bạn dao động giữa sự giận dữ và sự thỏa thuận đã đưa bạn sang thời kỳ thứ ba, thời kỳ “mặc cả” mà bạn cũng như mọi người sẽ thấy nó rất thú vị.

Bác sĩ Dư Quang Châu

Nguồn: Cảm xạ học

Diễn biến tâm trạng con người với thuyết toàn đồ (P.1)

Tôi nhận thấy rằng trong quá trình chữa trị, kết quả trị liệu đi theo một dòng chảy không đều. Lúc đầu sự cải thiện từ bên trong hầu như tự động và tiếp theo là một sự thụt lùi. Bệnh nhân nghi ngờ cách chữa trị, vì cảm thấy không được tốt bằng lúc đầu. Nhưng trường năng lượng của họ rõ ràng được cải thiện, mất cân bằng ít hơn và các cơ quan vận hành tốt hơn. Tuy nhiên, họ lại cảm nhận thấy mất cân bằng nhiều hơn và đang còn tồi tệ hơn. Thực ra, họ chịu đựng kém hơn những gì trước kia được coi là bình thường, bởi vì họ đã khỏe hơn.

Tôi cũng nhận thấy có các kỳ riêng biệt, vốn có trong quá trình thay đổi của con người. Sự chữa khỏi bệnh dẫn đến những thay đổi về tinh thần, xúc cảm và tâm hồn cũng như  vật chất. Mỗi người phải đánh giá được sự thay đổi đó có ý nghĩa gì và đưa nó vào trong bối cảnh mới.

Điều cần thiết đầu tiên là chấp nhận, có vấn đề và trải nghiệm nó, không quay lưng lại nó. Tôi nhận thấy một người bệnh “Cảm thấy đau ốm hơn” khi đang phải đương đầu với hoàn cảnh và ý thức được một mặt khác của vấn đề. Sự giận dữ anh ta cảm thấy không phải từ trạng thái của mình xấu đi mà là từ tất cả những gì anh ta phải làm. Trong trường hợp này hầu hết bệnh nhân chọn một giải pháp dễ dàng lấy cớ họ đã có nhiều cố gắng và không muốn đối mặt nữa. Nhưng trái lại, những người có dũng khí liền lập tức lao ngay vào vấn đề và nói: “Nào, can đảm lên!”.

Sự chữa trị, cũng như phương pháp chữa trị là một quá trình theo chu kỳ hút người bệnh vào vào một dòng xoáy kiến thức. Một chu kỳ sẽ có độ uyển chuyển lớn hơn khi người bệnh càng đi sâu vào bản chất đích thực của mình. Và mỗi người chúng ta tự do quyết định một cách khác nhau về diễn tiến của cuộc hành trình.

Mọi bệnh tật đòi hỏi người bệnh phải thay đổi để giúp cho quá trình chữa trị, và mọi thay đổi tương đương với một sự từ chối, từ chối với cái chết, từ chối một phần của người bệnh như thói quen, công việc, lối sống, lòng tin hay một cơ quan vật chất của cơ thể. Bản thân bạn, nhân danh là bệnh nhân, nhà Cảm xạ chữa bệnh hãy trải nghiệm qua thời kỳ của bệnh tật, qua mô tả bởi Tiến sĩ Elisabeth Kubler – Ross trong quyển “On Death and DyingTừ chối, giận dữ, mặc cả, suy sụp, chấp nhận. Cuối cùng bạn cũng sẽ qua hai thời kỳ phụ: hồi sinh, sáng tạo cuộc đời mới. Tất cả các thời kỳ là một phần của quá trình và nhà Cảm xạ chữa trị có nghĩa vụ phải tôn trọng các thời kỳ mà bệnh nhân đi qua, không cố gắng kéo người bệnh ra khỏi thời kỳ đó trừ trường hợp có nguy hiểm đến cơ thể vật chất, và với một sự tế nhị lớn.

Diễn biến thứ nhất của thuyết toàn đồ

THÁCH THỨC

Mỗi người cảm nhận được lúc này hay lúc khác có cái “nhu cầu từ chối”. Tất cả mọi người chúng ta đều muốn loại bỏ các trải nghiệm nặng nề của cuộc sống, vì sợ không thể hoặc không muốn đương đầu với chúng. Khi bị đau ốm, phản ứng đầu tiên là sự từ chối vẫn có thể xuất hiện. Đó là một sự tự vệ nhất thời, bước đầu trên con đường chấp nhận. Nếu bạn phải đương đầu với một bệnh nặng, bạn sẽ không chịu nổi nếu nói nhiều về vấn đề này, đó là điều tự nhiên bạn phải có thời gian để quen, bạn hãy sử dụng thời gian đó.

Bạn sẽ dễ dàng kể về bệnh tật của bạn với gia đình, bạn bè và các nhà chuyên môn về Y tế, nhưng không phải với các người khác, điều này cũng là bình thường, mọi thứ đều tùy thuộc vào lòng tin của bạn với người đối thoại, bạn hãy cần lưu ý điều này và tình cảm của họ đối với sức khỏe của họ và sức khỏe của bạn. Có thể bạn phản ứng với những gì xảy ra nơi họ (Các nhà chuyên môn về sức khỏe biết được tầm quan trọng của những phản ứng của họ với bệnh tật và hậu quả của chúng lên tình trạng người bệnh được họ chữa trị).

Bạn đừng quên rằng sự từ chối là việc hoàn toàn bình thường, và tất cả chúng ta đều làm như thế, ít ra cũng là không muốn được coi như một người điên! Nhưng khi bạn đã có khả năng đương đầu, sự từ chối đó biến mất. Việc kiên trì từ chối có thể có những hậu quả nặng nề. Nhưng phải đề cập vấn đề với lòng trắc ẩn tình yêu thương đối với bản thân bạn và từ phía người khác. Bạn hãy bắt đầu bằng cách tập hợp quanh bạn những người mà bạn yêu thương, tin cậy, với họ bạn có thể được chia sẻ.

Có sự từ chối được biểu thị là do không biết những thông điệp phát đi từ cơ thể và hệ thống làm cho ổn định của chính chúng ta. “Tôi nhớ, tôi đau đớn ở vai lan đến tận khuỷu tay, và tôi tự bảo đấy là do tuổi tác, có thể là một chút thấp khớp, tôi không cần chú ý, chắc rồi sẽ khỏi thôi mà. Rồi dần dà khi chải tóc bạn sử dụng tay có cảm giác khó khăn và càng về lâu về dài cơn đau từng cơn biến thành đau liên tục… bạn mất hết sức lực nơi bàn tay và cánh tay và ngay việc mở cúc áo bạn cũng phải nhờ đến người khác giúp đỡ… Bạn đã từ chối sự hiển nhiên mà chỉ luôn nghĩ đến đó là viêm khớp và không muốn lo lắng đến nó.

Cánh tay cũng yếu đi từng lúc, và bạn quên đi tuy có những lúc hốt hoảng vì không cầm được túi đi chợ, bạn xua đuổi nỗi sợ hãi bằng cách đổi tay cầm túi. Nhưng chúng tôi tin rằng phản ứng từ chối đó là cần thiết để chữa bệnh phát triển đến lúc cần phải mổ, mà hiện nay thì chưa phải lúc. Nếu bạn biết sớm hơn, và được chẩn đoán bệnh cho bạn sớm hơn, nhưng thực sự mà nói, bạn thích thái độ từ chối đó hơn.

Lúc này bạn mới thấy tầm quan trọng của tâm thể là như thế nào. Và bạn đừng bao giờ nghĩ chỉ khi thấy bất lực, bạn mới nhờ đến sự giúp đỡ của người khác.

Bất lực là có ý nghĩa thế nào? Và phải học cách buông xuôi để cảm thấy được an toàn. Và bạn cần hiểu rõ điểm này bằng cách phân tích các thời kỳ của chữa trị.

Sự từ chối cũng là một dạng của sự không biết đến đau đớn. Và chỉ khi đến lúc bệnh trở nên trầm trọng bạn mới nhận ra được sự từ  chối. Bạn đau đớn, nhức nhối rất nhiều, nhưng lại cứ  tự bảo mình có thể tự khỏi được bệnh”.

Cái sợ làm cơ sở cho sự từ chối, sợ những gì phải đương đầu và vượt qua nguyên nhân của bệnh tật. Có thể bạn sợ không thể chữa khỏi bệnh cho mình, bạn sợ bệnh viện, sợ sự bất lực vật chất được tạo ra bởi ca mổ. Bạn sợ chết tuy không có lý do gì. Nỗi sợ đó làm cho bạn từ chối việc chữa bệnh mặc dù bệnh đã rất lâu.

Có bạn lại nghĩ: “Tôi sợ phải mổ, sợ những hệ lụy kéo theo vì đây không phải là cách chữa khỏi bệnh một cách tự nhiên”. Tôi sợ nếu bệnh phải mổ thì sau này cánh tay không sử dụng được nữa, bởi vì nhờ vào bàn tay bạn có thể làm một hoạt động sáng tạo.

Những nỗi sợ của chúng ta đôi khi không hợp lý lẽ, nhưng chúng lại có thực và mạnh mẽ.

Có bạn bị bướu độc (bazedow) nghĩ: “Tôi sợ người ta cắt cổ mình, nếu tôi có vấn đề ở cổ, như thế thì là hết sức khủng khiếp”. Chúng ta phải trải qua hai chu kỳ của các thời kỳ khác nhau: từ chối – giận dữ – mặc cả – chấp nhận; một thời kỳ trước lúc được bác sĩ chẩn đoán, thời kỳ kia sau lúc bác sĩ bảo bạn đến khám tại khoa nhà phẫu thuật để có ý kiến. Bạn sẽ phải thốt lên: “Không, không phải thế!”.

Có người sẽ hỏi tại sao bạn lại sợ phải mổ đến như vậy.

Bạn sẽ trả lời là không biết tại sao, nhất là trong trường hợp của người đã có lần phải trải qua phẫu thuật, họ cảm thấy khủng khiếp vì cảm nhận người ta xâm phạm đến một phần sự sống của cuộc đời họ và có thể chết vì nó. Nỗi sợ hãi đó đã làm hoãn lại mọi công việc và bạn không muốn đến gặp bác sĩ vì tin chắc chắn rằng mình sẽ bị cắt cổ. Khi đến gặp bác sĩ phẫu thuật, có người vừa khóc, vừa nói “Tôi không muốn đi, tôi không thể chịu được, tại sao một việc như vậy lại đến với tôi chứ”.

Trong lúc này bạn cần có sự giúp đỡ và động viên của gia đình và bạn bè, và chia sẻ nỗi sợ của mình với họ, nói ra được nỗi sợ là rất quan trọng dù nó là sự thực hay không phải là sự thật. Sự chia sẻ sẽ làm thay đổi sợ hãi, nếu không được chia sẻ và thông cảm nó biến thành giận dữ.

(còn nữa)

Bác sĩ Dư Quang Châu

Nguồn: Cảm xạ học

“Bản ngã giả tạo” nhằm che dấu vết thương lòng

Mỗi người chúng ta khi mới sinh ra tâm thức còn rất gần với sự minh triết và nhờ có năng lực tinh thần đó giúp tạo ra tình cảm an toàn và đầy kinh ngạc thán phục. Trong quá trình trưởng thành thì mối liên hệ giửa ta với tâm thức dần dần mờ nhạt và thay thế vào đó là sự bảo vệ một cách an toàn của bố mẹ hoặc bà con họ hàng. Họ dạy bảo cho ta biết về cái thiện, cái ác, cái tốt, cái xấu, về cách phải quyết định, hành động và phản ứng như thế nào cho mỗi hoàn cảnh cụ thể. Rồi mối liên hệ với tâm thức được nới lỏng và dần dần mất hẳn, và tâm thần trẻ thơ của chúng ta cố gắng một cách vô vọng thay thế cái minh triết nguyên thủy bẩm sinh bằng bản ngã hoạt động. Khốn thay các tiếng nói của bố mẹ dù ở bề mặt hay trong nội tâm đều là chưa đủ, đó chỉ là phần bề mặt bên trên chưa đủ thay thế tâm thức và vì vậy người ta phải tạo ra một bản ngã giả tạo.

 

Cái bản ngã giả tạo là sự cố gắng đầu tiên của chúng ta để dựng lại tâm thức của ta. Ta dùng phương cách ấy để diễn tả rằng “ta là như thế”. Chúng ta mang một bản ngã giả tạo để làm vừa lòng thiên hạ, để họ chấp nhận và đem lại an toàn cho ta. Với bản ngã giả tạo, ta cố gắng dựng nên mối quan hệ với người khác bởi vì đó là việc “phải” làm, nhưng cố gắng đó không có tầm sâu. Bởi vì nó phủ nhận bản chất thực của nhân cách, nỗi sợ hãi và các tình cảm tiêu cực của chúng ta.

 

Mặc dù chúng ta cố gắng để tạo cho được bản ngã giả tạo nhưng cuối cùng vẫn thất bại vì nó không thể đem lại cảm nhận an toàn chân thật trong nội tâm mà ta hằng mong tìm kiếmThực ra, nó làm nảy sinh trong ta cái cảm tưởng lừa bịp, bởi vì chúng ta cố gắng biểu hiện một lòng tốt thường trực trong khi nó thực sự chỉ có ở từng lúc lẻ tẻ. Cảm nhận sự giả dối đó càng làm tăng nổi sợ của chúng ta. Và chúng ta liền tăng gấp đôi sự cố gắng để tuân theo tiếng nói của bố mẹ trong nội tâm một cách vô ích. Sợ hãi lại càng tăng hơn, trước một sự đánh cuộc không thể thắng, tạo ra thực sự một vòng xoắn, một cảm giác của lừa bịp và sợ hãi. Nó từ chối vai trò của khổ đau và giận dữ vì nó phủ nhận chân ngã đích thực. Bản ngã giả tạo muốn bảo vệ chủ thể khỏi chịu trách nhiệm về hành vi hoặc tư tưởng xấu của mình.

 

Đối với bản ngã giả tạo, khổ đau và giận dữ không phải là thành phần của chân ngã và do đó ta chẳng có trách nhiệm gì, bản ngã giả tạo vẫn ở đó để bảo vệ con người bằng cách vứt bỏ trách nhiệm về mọi cử chỉ, ý nghĩ và hành động tiêu cực. Đó chỉ là một sự giả tạo và cự tuyệt. Nó từ chối vai trò người che dấu nỗi đau và giận dữ, bởi vì nó phủ nhận sự tồn tại nội tâm của nhân cách.

 

Đối với bản ngã giả tạo của chúng ta, nỗi đau và giận dữ chỉ tồn tại ở ngoài nhân cách. Chúng ta không có trách nhiệm gì. Mọi nhân tố tiêu cực là lỗi của người khác, chúng ta chê trách họ đồng thời trút lên họ sự giận dữ và nỗi đau.

Cách duy nhất để duy trì sự giả dối này là chúng ta không ngừng “tự giới thiệu mình là người tốt”.Trong thâm tâm, chúng ta khó lòng chiụ đựng được cái áp lực thường xuyên mà ta tự đặt cho mình.Chúng ta thử cuộc chơi, nếu không thành công ta phải chứng minh làm sao là mình đúng và người khác sai.

 

Chúng ta khó chấp nhận cách sống phải tuân theo các quy định của người khác: Đó là một nhiệm vụ rất to lớn, chúng ta thích hành động theo bản năng. Sự mệt nhọc rồi giận dữ đến với chúng ta, mặc kệ chúng ta xổ ra những lời phàn nàn và lên án chúng ta làm việc xấu. Năng lượng để giữ cái bản ngã giả tạo rồi sẽ đánh (tác động) vào người khác và cả các điều này chúng ta cũng phủ nhận vì chúng ta cần được an toàn bằng bất gì giá nào và bằng cách chứng minh ta là người tốt. Chúng ta hoán chuyển năng lượng xấu của ta sang người khác, ta nói hắn “thiển cận, nông cạn…” đó là lối thoát ra của lời nói nhằm làm cho nhẹ nhõm, một sự an ủi, có một cái gì đó làm ta thích thú khi ta trút cái tiêu cực sang người khác. Người ta gọi đó là sự thích thú tiêu cực” được sinh ra từ “cái ngã thấp hèn”.

 

NIỀM VUI TIÊU CỰC VÀ BẢN NGÃ THẤP HÈN

 

Bạn hãy giữ lại cái kỷ niệm về sự vui sướng khi cảm nhận được lúc mà bạn thực hiện một hành động tiêu cực. Vả lại, mọi hành động đều cần năng lượng tích cực hay tiêu cực, và là cái nguồn của vui sướng vì nó giải phóng một năng lượng được tích tụ từ bên trong ta.

 

Lúc năng lượng đầu tiên được giải phóng dù bạn có cảm nhận đau đớn, thì bao giờ theo sau đó cũng là vui sướng, bởi vì đồng thời với đau đớn năng lượng sáng tạo được giải phóng, điều này luôn là cảm giác dễ chịu.

 

Niềm vui tiêu cực” bắt nguồn từ “cái ngã thấp hèn” của ta, cái phần bản ngã mà đã từ lâu ta quên hẳn. Đó là một thành phần trong toàn bộ tâm thần của ta được nảy sinh trong quá trình sống tiêu cực, xa lìa mọi người từ đó tạo nên hệ quả là nó phản ứng lại. Cái ngã thấp hèn của chúng ta không phủ nhận tiêu cực mà còn thích thú và tìm kiếm nó. Cái ngã thấp hèn đó còn lương thiện hơn cái bản ngã giả tạo, nó bảo vệ những ý định tiêu cực và không hướng về một đức tính tốt vì nó không thực hiện được. Nó hành động công khai một cách ích kỷ như muốn nói: “Tôi lo cho tôi chứ không phải lo cho anh”. Đó là hậu quả của lối sống cô lập, ích kỷ cá nhân. Nó luôn tìm kiếm những niềm vui tiêu cực. Không phải nó không biết có đau đớn trong nhân cách, bởi vì dự hướng của bản ngã thấp hèn là sống cô lập, hành động theo sở thích và chẳng bao giờ cảm thấy đau khổ.

 

HÃY HƯỚNG VỀ BẢN NGÃ CAO THƯỢNG

 

Chắc chắn rằng trong quá trình phát triển, toàn bộ tư tưởng tình cảm của ta không hoàn toàn tách khỏi tâm thức tốt lành ban đầu. Vẫn còn sót lại một thành phần trong sáng dễ thương không thể nào mất được. Đó chính là thành phần được nối kết với ánh hào quang siêu nhiên mà thiên nhiên ban cho mỗi người chúng ta. Thành phần này rất khôn ngoan, yêu mến mọi người và can đảm, rất gần với quyền năng của vũ trụ, nhờ đó mà ta hưởng được nhiều sự tốt lành may mắn trong đời sống. Đó là phần bản ngã làm cho ta không thể bị vong thân được.

 

Mỗi lúc có hoà bình, vui sướng sự hoàn thành nhiệm vụ cuộc đời chúng ta thì đó là biểu hiện của cái cao thượng của ta theo nguyên lý sáng tạo. Khi bạn tự hỏi cái ý nghĩa: Ta đích thực là ai?” hay “Cái ngã đích thực là ai?”, thì chính lúc đó bạn có câu trả lời vì đó là biểu hiện của bản chất đích thực của bạn. Bạn hãy biết rằng cái mặt tiêu cực của cuộc đời bạn không thể là cái biểu hiện cái không phải là bạn.

 

Bản ngã cao thượng hướng đến chân lý, cảm thông, kính trọng biểu lộ được con người thật của bạn và hoà nhập với vũ trụ.

 

Sự khác nhau căn bản giữa “cái ngã cao thượng”, “cái ngã thấp hèn” và “bản ngã giả tạo” chính là ở ý định thầm kín của mỗi người và tính chất của năng lượng xuất phát từ ý định đó.

 

Hầu như đa số hành động của con người tùy thuộc vào ý nghĩa khác nhau của chúng. Lời nói của chúng ta xuất phát từ ba nguồn gốc: bản ngã cao thượng, bản ngã thấp hèn, hoặc bản ngã giả tạo và mang nhiều ý nghĩa khác nhau.

Khi bản ngã cao thượng thực sự muốn nói: “Chúng ta là bạn bè thân thiện”, thì bản ngã giả tạo lại nói: “Chúng ta là bạn khi mà tôi là người tốt và anh đừng nghi ngờ cái ảo ảnh nầy”, trong khi bản ngã thấp hèn lại nói: “Chúng ta là bạn bè thân thiện vì tôi muốn thế. Sau đó hãy thận trọng, tôi đối xử tốt với anh là nhằm vào điều tôi mong đạt được và để tránh những tổn thất. Nếu anh lấn sân hoặc cản đường tôi, tôi sẽ loại trừ anh!”. (Trong trường hợp này có ý nghĩa là: Mọi biện pháp đều tốt để nhằm ngăn chặn đối thủ hoặc bằng sự im lặng, sự tranh luận, việc sử dụng sức mạnh và thậm chí cả bạo lực).

 

Kinh nghiệm bản thân đã dạy tôi biết rằng sự mất cân bằng thường xuyên là do hệ thống bảo vệ quen thuộc hàng ngày tác động lên trường năng lượng của ta là nguyên nhân lớn nhất dẫn đến khổ đau và bệnh  tật trong con người chúng ta.

Đến phần mô tả về trường năng lượng của con người, chúng ta sẽ hiểu rõ vì lý do nào hệ thống bảo vệ hàng ngày của ta bị mất cân bằng và dẫn đến sự rối loạn chức năng của các trường năng lượng, rồi lần lượt bệnh tật có điều kiện bộc khởi trong cơ thể chúng ta. Các sơ đồ bảo vệ xuất hiện trong các trường như một hệ thống bảo vệ năng lượng, sự mất cân đối trong hệ thống bảo vệ hàng ngày của ta được xem như là một hệ thống luôn được cần đến cho bản ngã giả tạo.

Cũng vì hệ thống bảo vệ này mà chúng ta càng vùi sâu vào nỗi đau và sự giận dữ đồng thời chúng ta càng khép kín tình cảm tốt đẹp của ta. Nỗi buồn phiền sinh ra, đời sống trở nên nhàm chán, làm ta thất vọng và lần lần dẫn đến thất bại. Chúng ta rơi vào vòng lẩn quẩn quen thuộc, không có khả năng tạo dựng những gì chúng ta mong muốn trong cuộc đời. Thân xác cũng bị đau đớn, chúng ta bắt đầu mất lòng tin vào cuộc sống. Khi ta tìm cách chôn vùi nổi khổ đau cũng là lúc ta chôn vùi cái nhân tâm thức tốt lành ban đầu của ta. Chúng ta quên mình là ai và hoàn toàn đánh mất bản chất của sự sống. Chúng ta không còn liên hệ với các năng lượng chủ yếu tạo nên đời sống cho ta nữa…

 

Kết luận: Bảo vệ hoặc phủ nhận vết thương lòng chỉ càng làm tăng thêm nổi khổ đau

 

Bản ngã giả tạo càng làm biến dạng các hành động bật ra từ tâm thức thì chúng ta càng dùng lời chê trách để chứng minh hành động của ta là đúng. Chúng ta càng phủ nhận cái ngã thấp hèn bao nhiêu thì chúng ta càng làm suy yếu đi khả năng của ta bấy nhiêu. Càng cự tuyệt lại nguồn năng lực sáng tạo của tâm thức, ta càng cảm thấy nỗi khổ đau và bất lực nặng nề thêm. Cái vòng lẩn quẩn này ngày càng lớn lên, thì nỗi khổ đau hay còn gọi là vết thương lòng càng trầm trọng hơn. Nỗi khổ đau này nặng nề đến nỗi làm cho ta khiếp sợ và sẵn sàng vái lạy tứ phương để cầu được che chở. Rồi sau đó trí tưởng tượng của ta biến nó thành nỗi dằn dặt bức xúc. Ta càng muốn tránh xa nó, vết thương lòng càng bị chôn vùi và vượt qua tầm kiểm soát của chúng ta.

 

Với kinh nghiệm của một chuyên gia Cảm xạ, chúng tôi tin chắc rằng trong khi tìm cách tách xa nỗi đau trong lòng bằng hình thức bảo vệ quen thuộc hàng ngày, vô tình chúng ta càng đưa vào cuộc đời và cơ thể mình thêm khổ đau dằn dặt và bệnh tật ngày càng trầm trọng hơn.

 Bác sĩ Dư Quang Châu

Nguồn: Cảm xạ học

Buổi khai phá bản thân bằng “Rung động thư giãn” nhẹ nhàng (17/09/2011)

Cơ thể con người vẫn còn nhiều bí ẩn và ẩn chứa nhiều khả năng chưa được khai thác!

Làm thế nào để chúng ta có thể “lắng nghe chính mình” và hiểu bản thân hơn ?!

Hãy đến với Buổi khai phá bản thân bằng “Rung động thư giãn” nhẹ nhàng để có những trải nghiệm cho riêng mình.

Thời gian: 6.30pm – 9.30pm thứ Bảy, ngày 17.09.2011

Địa điểm4/1/1 Hoàng Việt, P. 4, Q. Tân Bình, TP. Hồ Chí Minh – (Khu Đệ Nhất Khách sạn- bên hông bệnh viện Hoàn Mỹ).

Phí tham dự: 100.000 đồng/người

Phương pháp rung động thư giãn nhẹ nhàng sẽ giúp chúng ta sơ khai bước chân đến khám phá vùng đất của chính con người và tâm hồn mình. Tự mình hiểu rõ mình hơn và giúp bản thân tự giải tỏa những lo âu, căng thẳng, những vướng bận… tồn tại trong bản thân để đi đến sự nhẹ nhàng sáng suốt từ nội tâm bên trong.

Những khám phá và trải nghiệm về chính bản thân mình sẽ giúp chúng ta nhận ra những giá trị, có cách nhìn mới về con người và cuộc sống chung quanh cũng như đưa đến sự thay đổi ngay trong bản thân và trong cuộc sống chúng ta.

Các bạn quan tâm, vui lòng gửi thông tin đăng ký (bao gồm Họ tên, email, điện thoại liên lạc) qua email admin@khaiphabanthan.vn. Thời hạn đăng ký: đến hết 12h Thứ bảy, ngày 17/09/2011.

Rất mong gặp lại các bạn tại chương trình!

Trân trọng,
Ban điều hành dự án TH