Góc cảm nhận

Nơi chia sẻ của khách hàng - những người bạn đã đồng hành và sử dụng sản phẩm của Khai Phá Bản Thân

Xem thêm

Kết nối

phương pháp

Tim Ferris: Hãy nghiền nát nỗi sợ hãi và học hỏi mọi điều bạn muốn

Từ hội thảo EG: “Quân sư” về hiệu suất làm việc, Tim Ferriss, kể các mẩu chuyện vui vẻ, hào hứng, qua đó cho chúng ta thấy rằng chỉ một câu hỏi đơn giản là: ” Điều tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì?” — là bí quyết để học hỏi mọi điều trên thế giới này.
Tim Ferris là tác giả của cuốn sách “Tuần làm việc 4 giờ” (The 4-Hour Workweek), là một chương trình tự hoàn thiện với bốn bước: xác định khát vọng, quản lý thời gian, tạo thu nhập bị động và thoát khỏi cạm bẫy cuộc sống 9 phần 5.

Tim Ferriss đem lại một sự tiếp cận đã được phân tích, và có thể đạt đến, đến với những thử thách trong việc hoàn thiện bản thân và nâng cao nghề nghiệp qua cái mà anh gọi là “thiết kế cách sống”. Cuốn sách năm 2007 “Tuần làm việc 4 giờ” và những buổi trình bày về hiệu suất làm việc là những mẩu chuyện cảm động và khích lệ (thường đến từ cuộc sống của anh) cho thấy những quyết định đơn giản đã làm nên, dù cho có sợ hãi hay ngại ngùng, thì vẫn có thể xuất sắc tạo nên một trải nghiệm ý nghĩa hơn từng ngày, trong công việc hay trong cuộc sống.
 
Kể lại câu chuyện về cuốn sách của mình, Ferriss đã dẫn bằng hai câu nói nổi tiếng:
Bất cứ khi nào bạn nhận thấy mình nằm trong số đông, hãy dừng lại và nguy ngẫm
— Mark Twain, nhà văn Mỹ
và,  
Người sống chìm trong của cải sẽ thiếu khả năng sáng tạo.
— Oscar Wilde, nhà biên kịch và tiểu thuyết gia người Ai-len
Nhiều người đặt câu hỏi “Làm sao để trở thành triệu phú”.  Trong blog của mình Ferriss đã giải thích, cho rằng thực ra, họ không muốn trở thành triệu phú. Cái họ muốn là có được những trải nghiệm của một triệu phú, mua bất cứ thứ gì họ muốn, và hưởng thụ cuộc sống như một thiên đường. Để có 1.000.000 đô-la trong tài khoản ngân hàng không phải là một điều tuyệt vời. Tuyệt vời là khi hoàn toàn được tự do. Vậy làm thế nào để có được cuộc sống của một triệu phú, hoàn toàn tự do mà không phải tiết kiệm 1.000.000 đô-la? Ferriss đã tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi này trong 5 năm, và cuốn sách “Tuần làm việc 4 giờ” cũng chính là câu trả lời của anh.
Cộng đồng mạng ở Thung lũng Silicon có thể đã đưa cuốn sách của anh lên vị trí bán chạy nhất, nhưng bản thân Ferriss có một lập trường cứng rắn chống lại những thứ công nghệ tiêu khiển như email và PDA, những thứ đa chức năng không cần thiết.
Ferriss với mô hình “mỡ”, tại hội nghị South to Southwest Interactive, 2011
Nguồn: New York Times
 Tim Ferriss là một trong những danh hiệu “Doanh nhân sáng tạo cải tiến nhất năm 2007″ và được tạp chí Forbes bình chọn là một trong “Những cái tên cần biết năm 2011″. Tiếp theo thành công của cuốn sách “Tuần làm việc 4-giờ”, Feriss đã trở thành một nhà đầu tư toàn thời gian rất đáng mến.
Tờ New York Times nhận xét: “[Ferriss] đã trở thành người cầm đầu ở thung lũng Silicon, bằng cách giảng giải mọi người ở xứ sở của những thứ chói sáng: Chỉ cần rút dây cắm. Hãy bước ra khỏi hàng đống dữ liệu. Hãy đứng vững trước dòng chảy của thông tin.”
Các bạn có thể xem thêm về Ferriss:

Buông & Xả – để thương lấy chính mình

Tối nay có dịp nói chuyện với một người bạn về 2 chữ “Buông xả” chợt nhớ ra mình đã nghĩ mãi là sẽ viết 1 bài về chủ đề này mà cứ lần lữa chưa bắt đầu. Ý thì đã có mà không biết bắt đầu từ đâu cho trọn vẹn, cho trôi chảy. Hình như cái cách nghĩ đó thôi cũng thấy mình đang Muốn nhiều quá thì phải

Mình vốn là một con người cầu toàn và luôn hướng đến sự hoàn hảo trong mọi việc. Hễ việc gì đến tay là mình phải làm cho vừa con mắt mình thì mới thôi. Nhiều khi làm việc cùng với ai đó mà thấy họ làm tệ quá cũng xắn tay vô làm lại từ đầu cho nó ra ngô ra khoai tử tế. Hồi đi học Thầy Cô thường khen cái tính tỉ mỉ, chi tiết này của mình. Cũng một thời sung sướng vì lời khen đó, nhưng càng ngày càng nhận ra mình Khổ vì cái tính “ôm toàn tập” này của mình rất nhiều. Vì cái gì cũng ôm (vì chẳng tin tưởng ai sẽ làm tốt như mình), cái gì cũng nghĩ chỉ có mình mới có thể làm tốt (nên cứ nghĩ rằng mình là người không thể thay thế được), cái gì cũng ham (thấy kiến thức nào hay hay cũng nhảy vô nghiên cứu, tìm tòi này nọ; lỡ xem 1 tập phim hay thì phải ráng xem cho hết bộ một cách sớm nhất;…), cái gì cũng không thấy vừa mắt (vì cảm thấy đó chưa phải là kết quả tốt nhất mà mình/ai đó có thể làm) nên thành ra cuối cùng mình như con thiêu thân: bán thời gian, bán sức khỏe, bán cảm xúc, bán tâm tư cho những thứ tuyệt đối và hoàn hảo trong cả công việc và cuộc sống. Kết quả là tuổi bay nhảy đã vèo vèo trôi qua, thành tích cuối cùng cũng chưa có gì đáng kể mà sức khỏe thì có giai đoạn đã giảm sút đến thê thảm, tinh thần sa sút, mất ngủ thường xuyên, thường căng thẳng, stress,…

Mình thường khắt khe với bản thân và những lỗi lầm (dù là của mình hay của người khác). Có lẽ vì thế mà mình thường được xem là một cô nàng khó tính, thậm chí một thời được mệnh danh là “tảng băng trôi”. Mình lại là đứa độc lập trong suy nghĩ nên cũng thường bỏ qua những lời nhận xét đó. Thế là bao nhiêu sai lầm đã có trong quá khứ mình luôn ghi nhớ trong lòng để một dịp nào đó lại trỗi dậy dằn vặt chính mình. Mỗi lần như thế mình lại cực kỳ khổ sở. Tâm lý bất ổn mà tâm cũng chẳng yên. Những khi đó nhìn cuộc đời đầy thê lương với con mắt đầy tội lỗi, buồn bã và đôi khi là giận dữ. Kết quả là đã có một thời gian, từ một đứa được mệnh danh là tràn trề năng lượng tích cực mình trở thành mầm mống gieo rắc những điều tiêu cực. Thú thật khi đó mình không hiểu nổi mình nữa!

Thật may mắn cho mình khi đã có quyết định dừng mọi việc lại 1 thời gian để … tìm lại chính mình. Thời gian đầu khi xa rời cái nhịp sống bận rộn (hoặc cố gắng làm cho nó bận rộn) chân tay cứ bồn chồn không quen, thấy mình như một đứa vô dụng nhất thế giới này. Nhưng chỉ một thời gian sau đó, khi có nhiều thời giờ để lắng mình hơn, mình đã tự nhìn nhận lại được rất nhiều điều…

 

Những ngày rảnh rỗi, thay vì nằm ường ở nhà để nghỉ vớ vẩn như hồi đầu, mình hẹn hò cafe với đồng bọn, bạn bè, em út. Nhờ những lần tám tít như thế, mình nhận ra rằng mọi người quan tâm mình nhiều lắm, chỉ là lâu giờ mình không chịu dành thời gian để họ có cơ hội thể hiện việc đó thôi. Mình cũng tìm thấy được rất nhiều niềm vui từ những lần gặp gỡ đó. Tự nhiên mình thấy lâu giờ mình dại quá. Ngày 24 tiếng thì đã dành gần 2/3 cho công việc rồi, chẳng có lấy một phút nào cho những cuộc hẹn bên ngoài (nói chi là đến việc yêu đương  ).

 

Nếu ngày xưa mở mắt dậy là cuống cuống mở tủ quần áo để chọn đồ mặc đi làm thì giờ việc đầu tiên sau khi mở mắt là nhìn ra ngoài cửa sổ để ngắm cành cây mận, để nhìn những chiếc lá ngày nào còn bị lũ sâu gặm nhấm đã lú nhú thêm những chiếc lá non, để nhận ra thì ra mùa đông cây vẫn đâm chồi. Rồi thì hít thở sâu, cười 1 cái thật sảng khoái :) . Những khi ấy, cảm thấy yên bình và thoải mái đến lạ!

 

Là một con người bình thường, mình đã mắc không ít lỗi lầm. Ấy vậy mà, những “chủ nợ của các lỗi lầm” ấy vẫn khoan dung mở rộng cánh tay quan tâm và lo lắng cho mình. Họ không hề tỏ ra một chút so đo thiệt hơn hay suy xét những việc làm cũ của mình mà luôn xuất hiện khi mình cần, chăm sóc và cho mình những lời khuyên cần thiết. Nhờ những con người đó, dần dần mình nhận ra việc nhận ra lỗi lầm đã làm một điều quý nhưng biết cách sửa chữa lỗi lầm và không tái phạm trong tương lai nữa mới là điều quan trọng nhất. Ngày xưa, mình chỉ chăm chăm nhìn vào lỗi mà quên đi tất cả, hỏi có buồn mình không? ^^

 

Khi dành thời gian để Tĩnh tâm và Rung động nhiều hơn, mình trở nên điềm tĩnh hơn. Khi dành nhiều nguồn lực hơn để lắng nghe và quan tâm đến chính mình thông qua các hoạt động đó mình mới chợt nhận ra mình đã là một ông chủ tồi với chính bản thân mình. Không có một chút đãi ngộ, tưởng thưởng xứng đáng nào ngoài việc ráng bóc lột hết sức chính mình để chạy đua, để thỏa mãn cái tính hiếu chiến, hiếu thắng và cầu toàn kia của bản thân. Thế rồi khi yêu thương bản thân hơn mình cũng bắt đầu biết đứng ở vị trí người khác để hiểu hoàn cảnh của họ hơn. Mình nhận ra rằng, ở hoàn cảnh đó mình phải suy nghĩ, hành xử như thế, nghĩa là mọi người cũng đều có những cái khó riêng của mình. Mình cũng hiểu hơn rằng hành vi không bao hàm bản chất, vẻ bên ngoài không quyết định nội dung và kết quả không phải là toàn bộ quá trình. Khi biết thông cảm cho chính mình hơn, hiểu hơn về các giá trị sống, những bài học từ xung quanh, mình cũng dần dà biết cảm thông và thương yêu mọi người hơn. Nhiều người trước đây có thể mình sẽ ghét cay ghét đắng vì hành xử của họ, giờ đây mình đã cố gắng để hiểu họ hơn và khoan dung nhiều hơn cho các lỗi lầm. Cũng nhờ đó, công việc, cuộc sống và các mối quan hệ của mình cũng dần đi vào con đường thuận lợi và tốt đẹp hơn.

 

Cái Tôi của mình vốn rất bự. Dù không nói ra nhưng mình luôn có sẵn sự kiêu hãnh riêng của một đứa thích lãnh đạo, sinh vào chòm sao Sư tử và tự tin vào sự hiểu biết của mình. Đến một ngày, khi đã trải qua một quá trình nhìn nhận lại bản thân mình ngộ ra mình còn vô cùng nông cạn và nhỏ bé. Những người giỏi hơn mình là nhiều vô cùng, mình chỉ là hạt cát bé tí teo giữa đại dương mênh mông. Không có mình cuộc đời vẫn cứ trôi, công việc vẫn cứ chạy. Thì ra, sự nỗ lực và tinh thần cống hiến mới là sợi dây liên kết mình vào mạng lưới của thế giới này. Mình nể phục những con người biết vượt lên nghịch cảnh để chiến thắng bản thân và đạt được những giấc mơ của họ. Mình nể phục những con người không ồn ào nhưng luôn có những ý tưởng, những việc làm và những đóng góp thiết thực cho mục tiêu chung, cho tổ chức, cho cộng đồng… Và mình cũng nhận ra, khi hiểu được điều này, mình biết cố gắng hơn trong cuộc sống, biết sống chan hòa hơn và biết nghĩ cho cộng đồng hơn, từ đó mà cái tâm cũng thanh thản hơn, bản thân cũng tìm thấy nhiều động lực hơn để phấn đấu, để đến được với những ước mơ…

 

Những sự việc, những vấn đề trước đây có thể khiến mình nổi điên ngay lập tức để ra quyết định “hủy”, “bỏ” thì giờ đây mình bình tĩnh hơn để suy xét mọi việc và cho chính mình và người khác cơ hội để thay đổi. Khi chứng kiến một ai đó vì “tham lam” (như một thời của mình) để ôm lấy nhiều việc, ôm lấy nhiều cái Muốn mà thất thoát nguồn lực (bởi thiếu sự tập trung), không thật sự sống cho chính mình (bởi bị lạc giữa vô vàn cái Muốn nên không tìm ra đam mê thật sự của bản thân),… thì mình thấy Thương hơn là giận như hồi xưa. Thấy một người không dám nói Thật suy nghĩ, cảm xúc của mình vì không muốn làm mất lòng ai đó, vì sợ mất mát gì một tí quyền lợi mình cũng thấy họ thật khổ sở. Thấy một người tự tin rằng mình có thể tạo những mối quan hệ sâu sắc nhưng nhìn lại mạng lưới bạn bè của họ xét cho cùng vẫn là những quan hệ làm ăn, còn bạn bè đúng nghĩa với trái tim trong sáng, vô tư thì phần nhiều lại giữ một khoảng cách với họ vì sợ sẽ bị họ lợi dụng điều gì đó, bất giác mình buồn thay cho họ. Thấy một người mãi loay hoay với nhịp sống bận rộn mà không đủ thời gian để ngủ 1 giấc tử tế, ăn 1 bữa thật ngon lành hay có cái đầu nhẹ tênh tênh không vướng bận, mình lo lắng cho họ vô cùng. Thấy một người vẫn phải luôn thường trực một nụ cười xã giao mà trong lòng còn biết bao rối bời không thể tháo gỡ, giải quyết, mình thấy họ đau khổ… Điều mình mong mỏi khi chứng kiến những con người đó là hy vọng rằng họ sẽ sớm dành cho bản thân những khoảng lắng để hiểu hơn về bản thân và biết sống thật với những mong muốn thật sự của mình. Nếu họ bớt muốn tham đi 1 tí, bớt muốn chinh phục để khẳng định bản lĩnh của mình đi một tí, bớt cầu toàn các quyền lợi để dành lấy bình yên, thư giãn, nghĩ ngơi cho bản thân đi 1 tí, bớt… để thật sự xả hết những vướng bận thì có thể họ đã hạnh phúc, đã vui vẻ nhiều hơn và chí ít cũng đã “giàu có” hơn rất nhiều chứ không chỉ đầy đủ đơn thuần về vật chất như hiện tại.

 

Giờ đây, sau khi chấp nhận buông đi nhiều điều mình cảm thấy cuộc sống bây giờ chất lượng hơn rất nhiều. Nỗi lo cơm áo gạo tiền dù vẫn còn đó nhưng không còn là mục tiêu phấn đấu hay là động lực để “cày cuốc” chăm chỉ nữa. Mình nỗ lực mỗi ngày, cố gắng thêm mỗi ngày với mong muốn sẽ khai phá sâu sắc hơn bản thân, hoàn thiện bản thân và sống ý nghĩa hơn. Mình dành thời gian nhiều hơn cho gia đình và các mối quan hệ thân thiết, biết đãi ngộ xứng đáng hơn với bản thân, biết tha thứ và bao dung hơn với chính mình và mọi người, biết lắng nghe và học hỏi hơn. Mỗi ngày trôi qua, mình tìm thấy những niềm vui dù giản dị, nhỏ bé thôi nhưng rất thật và nó khơi lên niềm vui thật sự từ tận sâu tâm hồn mình. Mình biết thưởng thức cuộc sống hơn và không còn tìm những lý do để ngụy biện cho lối sống ích kỷ và quá hao phí như hồi xưa nữa. Và, mình cảm thấy thế đã là quá ĐỦ.

 

Mình nhận ra 1 bài học ý nghĩa cho bản thân từ những điều đã trải qua: Buông không có nghĩa là mt đi, X không có nghĩa là tht thoát mà đơn gin Buông & X là trước hết đ thương ly chính mình, sau là sng cho trn vn tng phút giây vi đi, vi người!

Diệu Huyền

Arianna Huffington: Làm thế nào để thành công? Hãy ngủ thêm vào

Arianna Huffington chia sẻ một ý tưởng nhỏ có thể đánh thức những điều lớn lao hơn: đó là sức mạnh của một giấc ngủ tốt. Thay vì khoe khoang về chuyện ngủ được ít, cô thuyết phục chúng ta nhắm mắt lại và nhìn vào một viễn cảnh lớn: Chúng ta có thể ngủ theo cách của mình để tăng khả năng làm việc và hạnh phục và đưa ra những quyết định thông minh hơn.
 
The Huffington Post

Arianna Huffington là một nhà báo, người đồng sáng lập và là biên tập cấp cao của The Huffington Post, một tập san của các nhà bình luận trong nước, và là tác giả của nhiều cuốn sách. Cùng với Mary Matailin, cô cũng là người cùng thực hiện chương trình rađio công chúng nổi tiếng bàn luận về chính trị “Left, Right & Center”, và chương trình rađio hàng tuần “Both Sides Now” của Mark Green. Tháng 5/2005, cô ra báo The Huffington Post, đây là trang tin và blog đã nhanh chóng trở thành một địa chỉ Internet uy tín được xem, chia sẻ và cập nhật thường xuyên nhất.

 
Một độc giả hâm mộ viết về A.H.
“Cô ấy đã đi một chặng đường dài qua Beltway, trở thành một người phụ nữ đáng trọng trong một thế giới mà phái nam vẫn là chiếm lĩnh. Cô ấy là một đỉnh cao của “thế giới truyền thông thế hệ mới”, vì vậy có thể nói như banner trên trang web của cô ”, Nava, một người hâm mộ A.H viết về cô.
Hãy ghé thăm trang báo The Huffington Post và Blog Google+
Nguồn: TED.com

Gia sư+: Khai phá bản thân + Giáo dục

Trong quá trình nghiên cứu, triển khai hoạt động cho dự án, Khai Phá Bản Thân phát triển một ý tưởng mới là sẽ kết hợp việc Khai phá bản thân trong công tác giáo dục, cụ thể là với công việc Gia sư hiện đang rất phổ biến trên thị trường.

Xuất phát điểm của ý tưởng: Hiệu quả học tập phụ thuộc rất nhiều vào cảm hứng học của từng học sinh. Để học tốt bất cứ môn học gì,  cách nhìn và cách nghĩ của học sinh về môn học là rất quan trọng. Khi đã đam mê và có hứng thú với môn học thì kết quả là điểm số học tập không chỉ được cải thiện mà trong trong nhiều trường hợp còn giúp học sinh nhận ra năng khiếu, sở thích của bản thân, từ đó hình thành định hướng, giấc mơ về công việc, tương lai phù hợp. Việc học tốt một môn học nói riêng và các môn học nói chung sẽ không chỉ giúp học sinh có thêm nhiều tự tin trong các lĩnh vực khác, các kỳ thi mà cách tư duy về việc học, cách học cũng sẽ là một tài sản rất lớn mà học sinh có thể ứng dụng trong cuộc sống, nhận thức của mình.

Khai Phá Bản Thân nghĩ rằng, mỗi học sinh đều có rất nhiều những cảm hứng học chưa được đánh thức. Người giáo viên, chỉ cần quan tâm và khơi đúng cách sẽ đánh thức cảm hứng đó. Một khi học sinh đã có cảm hứng với môn học thì công việc còn lại là hướng dẫn cho cách tư duy và cách học môn đó thì mọi chuyện sau đó học sinh sẽ là người chủ động làm các việc còn lại: đọc thêm tài liệu, làm bài tập nâng cao, tìm tòi, ứng dụng,…

Để khơi được những niềm cảm hứng đó, người Thầy cần thiết phải hiểu người học trò của mình, nói nôm na là có những bước “Khai phá bản thân” học sinh để tìm ra cách tiếp cận và hướng dẫn phù hợp với đặc điểm của cá nhân học sinh. Có thể người học trò đó sẽ không trở thành người xuất sắc trong môn học, nhưng ít ra, sẽ có cách nghĩ, cách tư duy khác hơn về môn học (và biết đâu cũng sẽ nhận thức về các môn học khác và cuộc sống cũng sẽ khác đi ít nhiều).

Nếu học được cách nghĩ và cách tư duy khác hơn, sau một thời gian, người Thầy sẽ chỉ làm nhiệm vụ giới thiệu các kiến thức mới và đưa ra bài tập để người học trò rèn luyện. Sự có mặt và hỗ trợ thường xuyên của người Thầy trở nên không cần thiết nữa. Nói một cách lạc quan, nếu người Gia sư làm được chuyện đó thì họ chỉ cần kèm cặp trong 1 học kỳ hoặc 1 năm học (tùy môn học & học lực của học sinh), còn những năm học kế tiếp học sinh có thể học các lớp đại trà hoặc tự học, không cần có Gia sư nữa ^^.

Khai Phá Bản Thân quyết định ứng dụng cách thức áp dụng 2 trong 1 Gia sư+ (Khai phá bản thân + Giáo dục) trong công tác Gia sư cho các bạn học sinh từ 1-12 đặc biệt với 2 môn cơ bản: Văn và Toán, đang triển khai và trong thời gian tới sẽ tiếp tục nhân rộng mô hình sang các môn học khác.

Thời lượng học: 2,5tiếng/buổi, tuần 3 buổi (nếu học 1 môn) hoặc tuần 4 buổi (nếu học 2 môn). Học phí: 2,00,000đồng/1môn và 2,500,000đồng/2môn.

Các bạn có nhu cầu vui lòng liên hệ: Ms.Huyền - 0936.806.635  - hoặc email admin@khaiphabanthan.vn - khaiphabanthan.vn@gmail.com

Làm sao để ngừng so sánh và tự ti về bản thân

Hạn chế thói quen so sánh mình với những người khác

http://www.lamsao.com/Resources/CommunityUpload/huonghoang90/huonghoang902011519203451720_0.jpg

Tạo hóa ban tặng cho con người những đặc trưng riêng biệt về tính cách, ngoại hình, năng khiếu…Và con đường tìm kiếm hạnh phúc trong cuộc sống cũng chẳng ai giống ai. Dù vậy, con người vẫn luôn khát khao vươn đến sự hoàn hảo. Đây cũng là lý do tại sao ngày càng nhiều người nhờ đến công nghệ giải phẫu làm đẹp vì nghĩ rằng bản thân họ có những khiếm khuyết nào đó. Điều này chỉ làm lãng phí thời gian và gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm sinh lý của chúng ta. Do đó, bạn cần sớm nhận ra và loại bỏ lối so sánh tiêu cực này.

Nên nhớ rằng mỗi người là một bản sắc khác biệt

http://www.lamsao.com/Resources/CommunityUpload/huonghoang90/huonghoang902011519203451861_1.jpg

Ngay từ khi sinh ra chúng ta đã mang những bản sắc khác biệt. Mỗi người có tính cách, sở thích, cảm xúc và trải nghiệm hoàn toàn khác nhau. Nên nhớ rằng không ai là hoàn hảo cả. Vì vậy tốt nhất là bạn hãy suy nghĩ thoáng hơn và chấp nhận mọi người cũng như bản thân mình với những tính cách vốn có.

Ngừng suy nghĩ tự ti về bản thân

http://www.lamsao.com/Resources/CommunityUpload/huonghoang90/huonghoang902011519203453376_2.jpg

Cho dù ngoại hình, màu da, tôn giáo, sắc tộc…của bạn là gì đi chăng nữa, hãy luôn tự tin về bản thân mình. Chỉ có chính bạn mới có thể ra lệnh cho mình làm gì, nghĩ gì và tin vào điều gì. Tất cả mọi người trên Thế giới đều được sinh ra, lớn lên và già đi như nhau. Vì vậy chẳng có lý do gì để bạn tự ti về bản thân mình yếu kém hơn những người khác cả.

Hãy rộng lượng với chính mình và rút ra bài học sau mỗi lần vấp ngã

http://www.lamsao.com/Resources/CommunityUpload/huonghoang90/huonghoang90201151920351548_3.jpg

Sự đố kị, ganh ghét với người khác chỉ khiến ngăn cản con đường bạn muốn tiến bước để đạt những điều mình muốn trong cuộc sống. Hãy tha thứ cho những sai lầm của bản thân, bình tĩnh, phân tích kỹ càng và rút ra những bài học kinh nghiệm sau mỗi lần vấp ngã để có thể tránh những tình huống tương tự xảy ra.

Không phải tất cả mọi việc đều như ý muốn

http://www.lamsao.com/Resources/CommunityUpload/huonghoang90/huonghoang90201151920351564_4.jpg

Có thể bạn từng nghe câu nói: “Không gì là không thể” để nói lên khả năng vô hạn của con người. Tuy nhiên, quan niệm này có thể tạo ra những hy vọng không thực tế. Bạn không thể thay đổi được thời tiết, quay ngược thời gian, thay đổi quá khứ hay thay đổi tính cách một ai đó nếu họ không chịu đổi thay. Rất nhiều điều không thể xảy ra trong thực tế cuộc sống khi bạn cứ mãi so sánh, hơn thua với những người xung quanh. Vì vậy hãy tĩnh tâm để suy nghĩ về tính cách của bản thân và xác định những điều mình mong muốn để tập trung tất cả cho các mục tiêu đó.

Học cách chấp nhận và thích nghi với những thay đổi

http://www.lamsao.com/Resources/CommunityUpload/huonghoang90/huonghoang90201151920351705_5.jpg

Nếu bạn thấy rằng mình cần phải thay đổi để thích nghi với cuộc sống thì hãy thực hiện ngay. Tuy nhiên, chắc chắn rằng những thay đổi này mang lại niềm hạnh phúc thực sự cho bản thân chứ không phải để gây ấn tượng với mọi người. Hãy bắt đầu bằng những điều nho nhỏ như giúp đỡ những người xung quanh, tạo thói quen suy nghĩ sâu sắc hay học những điều mới mẻ và các kỹ năng sống. Bạn có thể cải thiện kỹ năng đọc và viết của mình, tạo nhịp sống năng động với các bài tập thể dục, học cách quản lý thời gian hay thay đổi các thói quen để ngày càng hoàn thiện bản thân.

Thực hiện những điều trên đây với sự thích thú, bạn sẽ thấy cuộc sống của mình có nhiều thay đổi tích cực. Và hãy đừng quên câu nói nổi tiếng của Eleanor Roosevelt, Phu nhân của Tổng thống Mỹ Franklin D. Roosevel: “Không ai có thể làm bạn tổn thương nếu không được sự cho phép của chính bạn”.

Theo all4women

Nguồn: LamSao.com

Nigel Marsh: Làm sao để cân bằng cuộc sống và công việc

Sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống, theo Nigel Marsh, thì nó quá quan trọng để bị bỏ quên trên tay của ông chủ của bạn. Tại TEDxSydney, Marsh đưa ra một ngày cân bằng lí tưởng giữa đời sống gia đình, thời gian riêng tư và hiệu quả công việc — cũng như những lời động viên nhiệt tình để thực hiện một ngày lí tưởng như thế.
Nigel Marsh là tác giả và là một dân chuyên Marketing.
 
Mọi người bị cuốn hút bởi phong cách hài hước và cá tính của anh

Vì sao chúng ta nên lắng nghe anh?

Nigel Marsh là tác giả của quyển sách “Fat, Forty and Fired” và ”Overworked and Underlaid”. Anh là Giám đốc khu vực Australia và New Zealand của Young & Rubicam Brands. Năm 2005 anh về kế cuối trong cuộc đua vượt biển từ Bondi tới Bronte.
Là tác giả của nhiều quyển sách bán chạy nhất, đồng thời cũng được biết đến như một giám đốc điều hành và huấn luyện viên trình diễn, Nigel Marsh là một diễn giả cá tính và có sức thu hút mạnh mẽ.
Trong sự nghiệp của mình, Nigel đã từng làm việc với một loạt các doanh nghiệp lớn, trong đó bao gồm cả những công ty hàng đầu thế giới (Virgin, McDonald, Pepsi, British Airways, PhilipMorris, Proctor & Gamble và Mars). Những kinh nghiệm này đã hình thành trong ông một tầm nhìn rõ ràng về những gì thực sự có thể mang đến hiệu suất cao nhất trong thế giới kinh doanh.
Kể từ khi chuyển tới Australia vào năm 2001, Nigel đã lãnh đạo hai trong những công ty thay đổi ấn ​​tượng nhất màngành công nghiệp truyền thông từng chứng kiến.
Ngoài việc là một trong những người sáng lập của sự kiệnGiờ Trái đất - sáng kiến ​​về môi trường nổi tiếng toàn cầu, Nigel hiện còn là Giám đốc điều hành của Tập đoàn ANZ Y & R - một trong những tập đoàn truyền thông lớn nhất của Úc. Tập đoàn Y & R bao gồm các công ty tiêu biểu như George Patterson, The Campaign Palace và Wunderman, với hơn 1000 nhân viên ở các văn phòng trên khắp khu vực. Trước khi đến Y & R, Nigel là Giám đốc điều hành của LeoBurnett Australia. Trong suốt thời gian làm việc của mình tại Leo Burnett, cơ quan này đã được trao giải thưởng năm về  “Công ty đáng mong ước của ngành công nghiệp”, không chỉ một mà đến hai lần.

Được Viện điều tra về cuộc sống mô tả là ”một trong những nhà văn và nhà bình luận nổi bật nhất Australia”, Nigel diễn thuyết trực tiếp từ kinh nghiệm cá nhân của mình, chia sẻ những quan điểm về việc làm thế nào để đạt được các thành tựu tốt nhất trong kinh doanh, cuộc sống và những lĩnh vực xung quanh bạn
Bạn có thể tìm hiểu kỹ hơn về ông và các tác phẩm của ông trên website cá nhân: www.nigelmarsh.com
Nguồn: TED.com

Một góc nhìn về những giá trị cuộc sống (P.3)

Hãy nghĩ về thước đo sau này sẽ đánh giá cuộc đời bạn và quyết định sống mỗi ngày làm sao để cuối cùng cuộc đời bạn được đánh giá là thành công.

LTS: Đây là phần cuối của loạt bài “Một góc nhìn về những giá trị cuộc sống”.

Tránh lỗi “Chi phí biên”

Chúng ta được học trong môn kinh tế và tài chính là khi đánh giá lựa chọn những phương án đầu tư khác nhau, cần bỏ qua chi phí chìm và chi phí cố định, và tập trung vào các chi phí biên và lợi nhuận biên của từng phương án. Trong lớp học tôi đã chỉ ra rằng cách tiếp cận này làm các công ty tự giới hạn mình ở những thành tựu quá khứ, thay vì hướng đến xây dựng những năng lực cần thiết trong tương lai. Nếu chúng ta biết chắc rằng tương lai sẽ giống như quá khứ thì lý thuyết này là đúng. Nhưng nếu tương lai khác quá khứ – và thường là như thế – thì đây không phải là một cách tiếp cận hữu ích.

Lý thuyết này giải quyết câu hỏi thứ ba tôi đã đặt ra cho sinh viên – Làm sao để có một cuộc đời trong sạch (không tù tội). Chúng ta thường vô tình áp dụng lý thuyết chi phí biên vào cuộc đời khi lựa chọn giữa đúng và sai. Giọng nói trong đầu ta lên tiếng: “Mình biết là thông thường không ai làm như vậy. Nhưng trong tình huống có thể châm chước, mình chỉ làm một lần này cũng không sao.” Chi phí biên của việc làm sai “chỉ một lần này” luôn có vẻ thấp. Chính vì thế bạn mới dễ bị gạt, bạn sẽ không để ý tới toàn bộ hậu quả phía trước cũng như toàn bộ chi phí phát sinh từ lựa chọn làm sai. Lời giải thích cho sự bất nhất và thiếu trung thực đểu có thể tìm thấy trong lý thuyết chi phí biên cho lựa chọn “chỉ một lần này.”

Tôi muốn kể cho các bạn làm thế nào tôi hiểu được hậu quả tiềm tàng của cái gọi là “chỉ một lần này” trong cuộc đời. Khi là sinh viên, tôi chơi trong đội bóng rổ trường Oxford. Chúng tôi chơi ngày càng ăn ý và đến cuối mùa giải vẫn chưa để thua trận nào. Các thành viên trong đội là những người bạn tốt nhất tôi đã từng có trong cuộc đời. Đội tuyển của chúng tôi đã vào đến vòng chung kết và trận tranh chức vô địch dự kiến sẽ diễn ra vào Chủ nhật. Tuy nhiên năm 16 tuổi tôi đã từng thề trước Chúa rằng sẽ không bao giờ chơi bóng vào Chủ nhật. Vì vậy, tôi tới gặp huấn luyện viên để giải thích vấn đề của mình. Huấn luyện viên và bạn bè đều cảm thấy rất khó khăn bởi vì tôi chơi ở vị trí trung tâm. Mọi người đều thuyết phục: “Cậu phải chơi. Cậu không thể phá vỡ quy tắc chỉ một lần này sao?”

Tôi rất ngoan đạo, vì vậy tôi vẫn không vào sân và cầu nguyện cho những gì mình nên làm. Tôi cảm thấy mình không nên làm sai lời thề, vì vậy tôi đã không tham gia trận chung kết.

Nói chung đó chỉ là một quyết định nhỏ về một trong vài ngàn ngày Chủ nhật của cuộc đời. Về lý thuyết, tôi có thể vi phạm nguyên tắc chỉ một lần đó và không bao giờ lặp lại. Nhưng khi nhìn lại, quyết định kháng lại sức cám dỗ của tiếng nói “Trong tình huống có thể châm chước, mình chỉ làm một lần này cũng không sao” đã chứng minh là một trong những quyết định quan trọng nhất cuộc đời tôi. Tại sao ư? Cuộc đời tôi là một dòng chảy bất tận những “tình huống có thể châm trước,” nếu vượt qua nguyên tắc một lần, tôi hoàn toàn có khả năng lặp lại nhiều lần sau đó.Nghe

Bài học tôi rút ra từ việc này là giữ nguyên tắc suốt 100% cuộc đời sẽ dễ hơn so với 98% cuộc đời. Nếu bạn gật đầu “chỉ lần này thôi”, bạn sẽ phải hối tiếc vì kết cục sau này như trường hợp một số người bạn của tôi. Bạn phải xác định điều mà bạn tin tưởng và vạch ra một giới hạn an toàn cho bản thân.

Ghi nhớ tầm quan trọng của đức tính khiêm tốn

Tôi hiểu sâu sắc điều này khi được mời dạy một lớp về lòng khiêm tốn tại Harvard College. Tôi yêu cầu tất cả sinh viên miêu tả người có đức tính khiêm tốt nhất mà họ biết. Một đặc diểm nổi bật của những người khiêm tốn là họ đều có lòng tự trọng rất cao. Họ biết mình là ai và hài lòng về việc mình là ai. Chúng tôi cũng đồng ý rằng sự khiêm tốn không thể hiện qua hành vi hay thái độ tự hạ thấp bản thân mà nằm ở lòng quý trọng bạn dành cho mọi người. Hành vi tốt xuất phát tự nhiên từ sự khiêm tốn như vậy. Ví dụ, bạn sẽ không bao giờ trộm đồ của ai bởi vì bạn quý trọng người đó. Bạn cũng sẽ không nói dối ai vì bạn quý trọng họ.

Điều quan trọng là phải đưa sự khiêm tốn vào cuộc sống. Bởi khi bạn học trong một trường đại học hàng đầu, hầu như tất cả những gì bạn học được đều từ những người thông minh hơn và nhiều kinh nghiệm hơn bạn, đó là cha mẹ, giáo viên, sếp của bạn. Nhưng một khi bạn đã tốt nghiệp HBS hoặc bất kỳ trường đại học hàng đầu nào, đại đa số những người mà bạn sẽ tiếp xúc hàng ngày khó có thể thông minh hơn bạn. Nếu bạn giữ suy nghĩ chỉ có người thông minh hơn bạn mới có điểm đáng để bạn học tập thì cơ hội học tập của bạn sẽ rất hạn chế. Nhưng nếu bạn có được đức tính khiêm tốn và tinh thần ham học hỏi từ tất cả mọi người thì cơ hội học tập của bạn là không giới hạn. Nói chung, bạn chỉ có thể khiêm tốn một khi cảm thấy hài lòng về bản thân và bạn muốn giúp đỡ những người xung quanh cũng cảm thấy hài lòng về bản thân như bạn. Khi chúng ta bắt gặp những người hành động kiêu căng, ngạo mạn hoặc thích hạ thấp phẩm giá người khác, chính cách cư xử của họ đã tố cáo họ là người thiếu tự trọng. Họ phải hạ thấp người khác mới có thể có cảm giác hài lòng về bản thân.

Chọn thước đo đúng

Năm vừa qua tôi biết rằng mình bị ung thư và phải đối mặt với khả năng kết thúc cuộc sống sớm hơn dự định. May mắn là tình hình hiện giờ của tôi có vẻ có chuyển biến tốt hơn. Tuy nhiên tình huống trên đã giúp tôi có cơ hội nhìn rõ hơn vào cuộc đời mình.

Tôi biết những ý tưởng của mình đã đem về nguồn lợi nhuận khổng lồ cho các công ty như thế nào; tôi biết rằng mình có tầm ảnh hưởng lớn. Nhưng khi đương đầu với bệnh tật, tầm ảnh hưởng đó không còn quan trọng với tôi nữa. Tôi đã kết luận rằng thước đo mà Chúa dùng để đánh giá cuộc đời tôi không phải là tiền bạc mà là những con người đã được tôi giúp đỡ.

Tôi nghĩ đó là thước đo dành cho tất cả chúng ta. Đừng suy nghĩ vì sự nổi bật cá nhân bạn đã đạt được; hãy suy nghĩ về những người mà bạn đã giúp đỡ trở thành người tốt hơn. Lời khuyên cuối của tôi là: Hãy nghĩ về thước đo sau này sẽ đánh giá cuộc đời bạn và quyết định sống mỗi ngày làm sao để cuối cùng cuộc đời bạn được đánh giá là thành công.

Nguồn: Doanhnhan.net

Julian Treasure: 5 cách để lắng nghe tốt hơn

Trong thế giới ngày càng ồn ào này, chuyên gia về âm thanh Julian Treasure cho rằng “Chúng ta đang mất đi khả năng lắng nghe của mình”. Trong bài diễn thuyết ngắn gọn và thu hút này, Treasure chia sẻ năm cách điều chỉnh đôi tai để lắng nghe có ý thức – với mọi người và thế giới xung quanh bạn.
Julian Treasure: Cố vấn viên về âm thanh
Ông nghiên cứu về âm thanh và tư vấn kinh doanh để sử dụng âm thanh tốt nhất.

Nguồn: vimeo.com

Hãy lắng nghe anh…

Julian Treasure là chủ tịch của Sound Agency, là một công ty tư vấn cách sử dụng âm thanh cho các công ty kinh doanh toàn cầu về các dịch vụ văn phòng, cửa hàng bán lẻ, khách sạn. Anh muốn chúng ta để ý đến những âm thanh chung quanh. Những âm thanh đó khiến chúng ta cảm thấy thế nào: sảng khoái, căng thẳng, tràn trề sinh lực, và dễ tiếp thu?
Mệt mỏi vì những âm thanh ???

 

Cần một ai đó thực sự lắng nghe mình…

…hay cùng nhau lắng nghe âm thanh cuộc sống

Treasure là tác giả của cuốn Sound Business và có một trang blog lấy tên đó, đưa ra những vấn đề phải nghiền ngẫm liên quan đến việc nghe (và còn có những bài viết chi tiết mỗi ngày rất hay cho TEDGlobal 2009). Những năm đầu thập kỷ 80, Treasure là một tay trống của nhóm nhạc Transmitters.

Ngoài ra, Treasure đã có hai bài nói khác ở TED: 4 cách thức âm thanh ảnh hưởng đến chúng ta, và bài Suỵt! Hãy bảo vệ sức khỏe âm thanh bằng 8 bước.

Các bạn có thể ghé thăm anh ở trang twitter (:

Nguồn: TED.com

Một góc nhìn về những giá trị cuộc sống (P.2)

Việc lựa chọn và theo đuổi thành công sự nghiệp là một công cụ để đạt được mục đích của bạn. Nhưng không có mục đích, cuộc sống sẽ trở thành vô nghĩa.

LTS: Đây là phần tiếp theo của bài viết Một góc nhìn về những giá trị cuộc sống.

Tạo dựng chiến lược cho cuộc đời bạn

Lý thuyết hữu ích cho việc trả lời câu hỏi thứ hai – Làm thế nào chắc rằng mối quan hệ vợ chồng, gia đình sẽ hạnh phúc dài lâu? – liên quan tới việc xác định và thực hiện chiến lược. Theo đó, chiến lược của công ty phụ thuộc rất nhiều vào việc lãnh đạo công ty muốn đầu tư vào những sáng kiến nào.

Nếu quá trình phân bổ nguồn lực của công ty không được quản lý tốt, kết quả sẽ vô cùng khác biệt so với những gì quản lý dự định. Chính vì hệ thống ra quyết định được thiết kế để “lái” đầu tư vào các sáng kiến đem lại hiệu quả nhanh chóng, rõ ràng nhất, nên các công ty không quan tâm xứng đáng đến các sáng kiến phục vụ cho chiến lược dài hạn.

Khi gặp lại các bạn học cùng lớp tại trường kinh doanh Harvard từ năm 1979 trong những lần họp lớp, tôi thấy ngày càng có nhiều người sống không hạnh phúc, phải ly dị và bị con cái đối xử lạnh nhạt. Tôi có thể đảm bảo rằng khi mới tốt nghiệp, không một ai trong số họ lên chiến lược ly dị và giáo dục những đứa con đối xử thờ ơ với cha mẹ. Tuy nhiên, họ lại thực hiện chiến lược đó. Lý do ư? Họ đã không kiên định lấy mục đích cuộc sống làm trọng tâm khi phân bổ thời gian và trí lực.

Thật bất ngờ khi phần lớn trong số 900 sinh viên trường kinh doanh Harvard tuyển chọn mỗi năm từ những cá nhân ưu tú nhất thế giới lại suy nghĩ rất ít về mục đích cuộc đời. Tôi nói với họ rằng thời gian học tập tại đây có thể là một trong những cơ hội cuối cùng để họ suy nghĩ. Nếu họ nghĩ rằng sau này sẽ có thêm thời gian và sức lực cho vấn đề này, họ đã nhầm, bởi vì cuộc sống chỉ đòi hỏi nhiều hơn mà thôi: Bạn phải trả nợ, phải làm việc 70 giờ một tuần, phải lo lắng cho vợ chồng, con cái.

Với tôi mà nói, có một mục đích rõ ràng trong cuộc đời luôn là điều then chốt. Nhưng điều đó khiến tôi phải suy nghĩ rất lâu mới hiểu được. Khi học tại Rhodes, chương trình rất nặng. Tôi quyết định dành ra một giờ mỗi đêm để đọc sách, suy nghĩ và cầu nguyện về việc vì sao Chúa đã cho tôi có mặt trên đời. Giữ được thói quen này rất khó vì mỗi giờ như vậy, tôi phải tạm ngưng việc học môn kinh tế lượng ứng dụng. Tôi phải tranh đấu vì việc lấy thời gian học ra để suy nghĩ, và bù lại, cuối cùng đã tìm ra mục đích cuộc đời.

Nếu cứ chăm chăm giữ một giờ mỗi ngày cho việc học để thành thạo giải quyết các bài toán kinh tế ứng dụng trong phân tích hồi quy, có thể tôi đã bỏ phí cả cuộc đời. Tôi áp dụng các công cụ kinh tế lượng vài lần một năm nhưng áp dụng suy nghĩ về mục đích cuộc đời cả 365 ngày trong năm. Đó là điều hữu ích nhất mà tôi từng biết.

Tôi hứa với sinh viên rằng nếu họ dành thời gian để xác định mục đích cuộc đời, sau này nhìn lại họ sẽ thấy đây là điều quan trọng nhất học được ở trường kinh doanh Harvard. Nếu không xác định mục đích cuộc đời, họ sẽ chỉ như con thuyền không lái chơi vơi giữa đại dương cuộc đời đầy sóng gió. Xác định rõ mục đích cuộc đời sẽ giúp bạn nhanh chóng lĩnh hội được những kiến thức về bảng điểm cân bằng, năng lực cốt lõi, sáng tạo đột phá, nguyên tắc 4P, mô hình năm áp lực.

Mục đích của tôi xuất phát từ đức tin tôn giáo nhưng đức tin không phải là điều duy nhất giúp con người có được định hướng. Ví dụ: một sinh viên cũ của tôi xác định mục đích cuộc đời là đem lại sự trung thực và thịnh vượng kinh tế cho đất nước và nuôi dạy con cái để sau này chúng cũng có tinh thần mục đích cuộc đời như cha mình. Mục đích của anh ta cũng giống tôi, là tập trung vào gia đình và những người xung quanh.

Việc lựa chọn và theo đuổi thành công sự nghiệp là một công cụ để đạt được mục đích của bạn. Nhưng không có mục đích, cuộc sống sẽ trở thành vô nghĩa.

Không có mục đích, cuộc sống sẽ trở thành vô nghĩa.

Phân bổ nguồn lực

Quyết định của bạn về phân bổ thời gian, sức lực, tài năng sẽ định hình chiến lược cho cuộc đời bạn.

Tôi có rất nhiều mục đích cạnh tranh lẫn nhau về nguồn lực: xây dựng quan hệ tốt với bà xã, nuôi dạy con cái thành tài, đóng góp cho cộng đồng, thành đạt trong sự nghiệp, làm công tác xã hội… Và tôi cũng gặp phải những vấn đề như một doanh nghiệp gặp phải. Tôi cũng chỉ có một lượng thời gian, sức lực, tài năng nhất định. Vậy phải phân bổ như thế nào cho những mục đích trên?

Phân bổ các lựa chọn có thể khiến cuộc sống của bạn đổi khác rất nhiều so với dự định ban đầu. Đôi khi điều đó là tốt: Cơ hội là những gì bạn không bao giờ định trước được. Nhưng nếu bạn đầu tư nguồn lực thiếu hợp lý, kết quả thu về sẽ không tốt. Khi tôi nghĩ về những người bạn học cũ với nhiều bất hạnh trong cuộc đời, tôi tin chắc rằng nguyên nhân chính vì họ quá tập trung vào những mục đích ngắn hạn.

Khi một người luôn mong muốn thành công trong sự nghiệp – đây cũng là đặc điểm của tất cả sinh viên trường kinh doanh Harvard – có thêm nửa giờ hoặc thêm sức lực, họ sẽ phân bổ một cách vô thức cho các hoạt động có thể đem lại lợi ích dễ thấy nhất. Và sự nghiệp là cái thể hiện rõ ràng nhất bước tiến của chúng ta. Bạn vận chuyển một món hàng, hoàn thành thiết kế, bài phát biểu, việc bán hàng, dạy học, viết bài đăng báo; bạn sẽ được trả tiền và được thăng tiến.

Ngược lại, đầu tư thời gian và công sức vào mối quan hệ với vợ chồng, con cái thường không đem lại cảm giác thành công ngay. Trẻ con ngày nào cũng mắc lỗi. Phải đợi 20 năm bạn mới có thể thảnh thơi nói rằng: “Tôi đã dạy một đứa con nên người.” Bạn có thể xao nhãng mối quan hệ với vợ/chồng và việc này xem chừng cũng chẳng phá hủy điều gì. Những người luôn định hướng để thành công thường có xu hướng xao nhãng này – họ đầu tư quá ít cho gia đình và quá nhiều cho sự nghiệp dù những mối quan hệ gia đình với họ mới là nguồn hạnh phúc lớn lao, dài lâu nhất.

Nếu bạn nghiên cứu những thất bại trong kinh doanh, bạn sẽ thấy nguyên nhân chủ yếu là do người ta đã quá tập trung vào những mục đích ngắn hạn. Trong cuộc sống cá nhân cũng vậy, bạn sẽ thấy chúng ta đang để tâm ngày càng ít cho những việc mà chúng ta từng nói là quan trọng nhất.

Xây dựng văn hóa

Một mô hình quan trọng dạy trong lớp chúng tôi là Những công cụ hợp tác; mô hình này nói rằng là một nhà quản lý biết nhìn xa trông rộng không phải là tất cả. Những lãnh đạo có tầm nhìn xa và có khả năng định hình những bước đi tương lai của tổ chức chưa chắc đã có khả năng thuyết phục nhân viên cùng hợp tác nhằm đưa công ty tiến theo hướng đi mới. Khơi dậy sự hợp tác cần thiết nơi nhân viên là một kỹ năng quản lý quan trọng.

Mô hình này thể hiện sự hợp tác theo hai khía cạnh: (1) các nhân viên có chung mục đích làm việc, và (2) các nhân viên đồng thuận về những gì phải làm để đạt được mục đích. Khi sự đồng thuận ý kiến theo cả hai khía cạnh không cao, bạn phải sử dụng các “công cụ mạnh” như bắt buộc, cảnh cáo, phạt… để đảm bảo sự hợp tác. Nhiều công ty bắt đầu từ bước này, đó là lý do những người sáng lập phải xác định rõ việc phải làm và làm như thế nào. Nếu các nhân viên hợp tác giải quyết vấn đề thành công, sự đồng thuận bắt đầu được thiết lập.

Edgar Schein của MIT đã miêu tả quá trình này như một cơ chế mà thông qua đó văn hóa được xây dựng. Cuối cùng, mọi người thậm chí không phải nghĩ về việc liệu cách làm của họ có đem lại thành công hay không. Họ nắm lấy các ưu tiên và làm theo các quy trình một cách tự nhiên – nghĩa là họ đã tạo ra văn hóa. Văn hóa, theo luật bất thành văn, tạo ra các phương pháp được chấp nhận mà các thành viên trong nhóm sử dụng để giải quyết vấn đề lặp lại. Văn hóa cũng xác định mức độ ưu tiên cho các vấn đề khác nhau. Nó có thể là một công cụ quản lý mạnh.

Khi sử dụng mô hình này để giải quyết câu hỏi “Làm thế nào chắc rằng mối quan hệ vợ chồng, gia đình sẽ hạnh phúc dài lâu?”, sinh viên của tôi nhanh chóng nhận ra những cách thức đơn giản nhất mà các bậc cha mẹ sử dụng để có được sự hợp tác từ phía con trẻ chính là những biện pháp ép buộc. Tuy nhiên khi con cái đến tuổi thiếu niên, những biện pháp này thường hết tác dụng. Lúc đó, các ông bố bà mẹ bắt đầu ước rằng họ đã rèn luyện con từ rất nhỏ để xây dựng văn hóa gia đình trong đó lũ trẻ sống hòa thuận với anh chị em, vâng lời cha mẹ, biết chọn điều hay để làm một cách tự nhiên. Gia đình, giống như công ty, cũng có văn hóa. Và văn hóa ở đây có thể được xây dựng một cách vô thức.

Nếu bạn muốn con cái có lòng tự trọng và tự tin cao để chúng có thể giải quyết những vấn đề khó khăn, bạn phải hiểu những phẩm chất ấy sẽ không tự nhiên hình thành ở trường phổ thông. Bạn phải giúp trẻ xây dựng phẩm chất đó từ nền tảng văn hóa gia đình và bạn phải suy nghĩ về điều này từ rất sớm. Giống như các nhân viên trong công ty, trẻ em trong gia đình phải xây dựng lòng tự trọng bằng cách thực hiện những nhiệm vụ khó khăn và tìm hiểu xem việc gì là có tác dụng.

(còn nữa)

Nguồn: Doanhnhan.net

Jessa Gamble: Chu kỳ ngủ nghỉ tự nhiên của loài người

Trong thế giới hiện đại, khi phải cân bằng giữa học tập, làm việc, chăm sóc con cái và những thứ khác, hầu hết chúng ta chỉ hy vọng có được 8 tiếng một ngày để ngủ. Xem xét khía cạnh khoa học ẩn giấu sau chiếcđồng hồ sinh học của con người, Jessa Gamble đã đưa ra một công trình nghiên cứu đáng nể và đáng kinh ngạc về giấc ngủ – mà chúng ta không nên bỏ qua.

Jessa Gamble viết về giấc ngủ và thời gian, chỉ ra làm thế nào đồng hồ sinh học của chúng ta đấu tranh chống lại văn hóa toàn cầu.

Tại sao chúng ta nên lắng nghe cô:

Jessa Gamble là một nhà văn từng đoạt giải thưởng Oxford, sống ở vùng cận Bắc Cực của Canada. Thời đại bây giờ là thời đại mà nhân loại đã di chuyển xuống định cư tại các cực của trái đất và trải qua một ngày làm việc 24/24, Gamble lập luận rằng đồng hồ sinh học của con người đấu tranh chống lại xu thế đô thị hóa của chính chúng ta. Công việc của bà là ghi lại những trình tự xung quanh nhịpsống hàng ngày của chúng ta; cùng với các ngôn từ bản địa cũng như niềm tin - mà sự đa dạng của chúng đang dần mất đi trong nền văn hóa toàn cầu và chịu thua một loại chủ nghĩa đế quốc sinh học.

Được ví như một tiếng nói mới năng động trong khoa họcthường thức, Gamble được trao giải thưởng khoa học năm 2007 tại lễ trao giải thưởng báo chí của Hiệp hội Khoa học Nhà văn Canada dành cho người đầu tiên có công nghiên cứu về cuộc sống hàng ngày tại trạm thời tiếtvùng cao của Bắc Cực Eureka. Bà là tác giả của ”Giấc ngủ trưa” (The Siesta) và Ánh mặt trời lúc nửa đêm: Làm thế nào để chúng ta đo lường và trải nghiệm thời gian.” (The Midnight Sun:  How We Measure and Experience Time.)
Nguồn: TEDvn