Góc cảm nhận

Nơi chia sẻ của khách hàng - những người bạn đã đồng hành và sử dụng sản phẩm của Khai Phá Bản Thân

Xem thêm

Kết nối

cuộc sống

Mặt trăng cũng phải chạy theo con

Nếu có ai hỏi rằng điều tuyệt vời nhất trong việc làm mẹ là gì, tôi có thể trả lời ngay rằng: Đó là tìm ra những câu trả lời cùng con.

Mặt trăng, chạy theo con
Các con luôn có những câu hỏi “xoáy” khiến cha mẹ bất ngờ

Người lớn thì muốn thành trẻ con và trẻ con thì cứ mong mình sẽ thành người lớn. Vậy nên ngày nào con gái cũng hỏi tôi:

- Mẹ ơi, đến bao giờ thì con sẽ thành người lớn?

Thì tôi chỉ cười và nói rằng:

- Đến khi nào mẹ trả lời hết các câu hỏi của con.

Mới đầu, những câu hỏi của các bạn nhỏ thật ngộ nghĩnh và chỉ cần bố mẹ kiên nhẫn một chút là có thể trả lời được, kiểu như:

Con: Mẹ ơi, tại sao con khỉ lại trèo cây?

Mẹ: Để nó tìm chuối

Con: Tại sao con khỉ lại tìm chuối?

Mẹ: Vì nó thích ăn chuối.

Con: Tại sao con khỉ lại thích ăn chuối?

Mẹ: Vì ăn chuối sẽ khỏe mạnh.

Con: Tại sao con khỉ lại cần khỏe mạnh?

Mẹ: …Ừ, khỏe mạnh để nó có thể trèo cây.

Nhưng đến khi các con lớn hơn, bắt đầu đi học, bắt đầu tiếp xúc với nhiều bạn cùng lớp, cùng trường, tự chúng sẽ nhận ra những cách trả lời khác biệt cho từng sự vật, hiện tượng.

Con: Mẹ ơi, tại sao bố bạn Th bảo là trên mặt trăng không có Chị Hằng Nga với chú Cuội, thế mà mẹ lại bảo là có?

Mẹ: Bố bạn Th đã lên mặt trăng chưa con?

Con: Chưa ạ.

Mẹ: Vậy con đã lên đó chưa?

Con: Cũng chưa mẹ ạ

Mẹ: Vậy nếu chưa lên được đó, thì sao con không nghĩ đến những điều con muốn có nhất trên đó?

Con: Con thích trên mặt trăng có chị Hằng và chú Cuôi.

Mẹ: Mẹ cũng thích nghĩ như vậy hơn.

Mặt trăng, chạy theo con
Nếu đứng ở một nơi thích hợp, đến mặt trăng cũng phải chạy theo con

Và muốn tìm hiểu những khác biệt giữa mình và người khác. Để con biết rằng dù bản thân chưa phải tốt nhất nhưng là đặc biệt nhất và đáng trân trọng. Con sẽ không còn mặc cảm tự ti khi thấy da mình không trắng, miệng mình cười kém tươi hay giọng hát của mình không hay theo cách nghĩ của nhiều người:

Con: Mẹ ơi, người ta bảo con không xinh giống mẹ.

Mẹ: Tất nhiên, vì con xinh giống con mà.

Con: Nhưng mọi người nói nếu con giống mẹ thì con sẽ xinh hơn.

Mẹ: Con rất đặc biệt và quan trọng, nên con không phải giống ai cả, dù người đó có là mẹ .

Nếu hiểu những giá trị của mình, thì con sẽ biết rằng khi đứng ở một nơi thích hợp, đến mặt trăng cũng phải chạy theo con.

Nhưng điều khó khăn nhất mà chẳng cuấn sách làm cha me nào có thể dậy bạn, đó chính là giúp con hiểu sự khác biệt giữa cuộc sống và những gì con thấy trong truyện cổ tích. Không phải cứ buông thong một câu: “Đời mà!” như khi nói chuyện với một người lớn. Các con cần lời giải thích đúng đắn, hợp lý và có thể hiểu được ở tầm tuổi ấy.

Con: Mẹ ơi, có phải người tốt sẽ luôn gặp may mắn không mẹ?

Mẹ: Nhưng làm sao con biết được đâu là người tốt ?

Con: …

Mẹ: Mẹ nghĩ ai cũng có thể gặp khó khăn, nhưng người tốt là người dù gặp tình huống xấu thì họ vẫn cứ tốt. Ví dụ như một người tốt thì dù nghèo đến chả còn gì để ăn, họ cũng trả lại số tiền nhặt được chẳng hạn.

Con: Vậy là người tốt cũng có thể không gặp may mẹ nhỉ?

Mẹ: Ừ, đôi khi phải qua những thử thách ta mới biết bản thân mình tốt đến đâu.

***

Vậy đó, nếu có ai hỏi rằng điều tuyệt vời nhất trong việc làm mẹ là gì, tôi có thể trả lời ngay rằng: Đó là tìm ra những câu trả lời cùng con. Vì làm gì có ai biết tất cả mọi thứ trên đời.

(Sưu tầm)

Hôm nay mùng 8 tháng 3

“Con gái là chúa hay hờn
Nhiều khi không có chi trơn cũng buồn
Con gái là chúa ừ suông
Hẹn người ta đến lại chuồn mất tiêu
Con gái là chúa tự kiêu
Im im…bắt họ phải chiều chết cha
Con gái là chúa ăn quà
Lên trường xí muội, về nhà ô mai
Con gái là chúa lôi thôi
Quần này áo nọ…chao ôi đủ điều !
Con gái dễ ghét dễ yêu
Dễ vui, dễ giận, dễ liều…khó ưa
Khóc thì như gió như mưa
Đến khi cười ngỡ…giao thừa pháo ran
Con gái là chúa ăn gian
Chuyên môn liếc trộm đấy chàng ngốc ơi !
Con gái là chúa dở hơi
Hở ra là có ngay lời giáo khuyên
Con gái là chúa làm duyên
Môi son, má phấn, mắt huyền…dễ kinh !
Con gái coi vậy mà…xinh
Coi vậy mà lại…thông minh nhất đời
Con trai dầm đất kêu trời
Không có con gái buồn ơi là buồn !“ 

(Sưu tầm Internet)

Ảnh: Dân trí

Bạn & Giấc mơ của chính mình

Đây là một đoạn trong phim “Pursuit of Happiness” – một bộ phim rất hay về quyết tâm theo đuổi Hạnh phúc của chính mình. Đoạn phim này là cuộc trò chuyện ngắn của hai cha con, trong đó người cha đã gửi gắm  thông điệp giản dị nhưng vô cùng ý nghĩa cho đứa con nhỏ của mình.

“Này con, đừng để bất kỳ ai bảo con là con không thể làm gì đó. Kể cả bố.

Con có ước mơ thì con phải bảo vệ ước mơ đó.

Bản thân người ta không làm được điều đó nên họ mới bảo là con không thể làm được việc đó.

Nếu con muốn điều gì, hãy nỗ lực để đạt được nó. Chỉ vậy thôi!”

 

 

Thư cảm ơn – Chương trình Tư vấn cá nhân “Vượt qua nỗi sợ hãi”

Thân chào các bạn,

Lời đầu tiên, Khai Phá Bản Thân chân thành cám ơn bạn đã cho chúng tôi một cơ hội để lắng nghe và cùng bạn chia sẻ.

Bạn thân mến,

Tuy chủ đề của buổi Tư vấn cá nhân là “Vượt Qua Nỗi Sợ Hãi”, nhưng như bạn thấy đấy, có lẽ chúng ta đã thảo luận với nhau nhiều hơn thế. Qua câu chuyện mà bạn, cũng như những người bạn khác mang đến, Khai Phá Bản Thân nhận thấy đa số chúng ta đều rất quan tâm đến việc làm sao để nhận ra điểm mạnh, điểm yếu thực sự của mình, làm sao để vượt qua những giới hạn của mình, làm sao đểtìm thấy ước mơ thực sự của mình, xây dựng được niềm tin cốt lõi vào chính mình, hay nói cách khác, LÀM SAO ĐỂ THỰC HIỂU BẢN THÂN?

Khoảng thời gian quá ít ỏi của chương trình cũng là một cái khó cho cả bạn và Khai Phá Bản Thân để có thể giải quyết hết, nhưng qua những gì mà chúng ta đã chia sẻ cùng nhau, Khai Phá Bản Thân tin rằng bạn thật sự đã biết cách để tìm ra câu trả lời cho tất cả các câu hỏi đó, vấn đề nằm ở chỗ bạn muốn và nỗ lực đến đâu mà thôi.

Xin gửi đến bạn một câu chuyện, thay cho món quà nhỏ trên hành trình THỰC HIỂU BẢN THÂN, hãy đọc thật chậm bạn nhé.

———-

Một nhà hiền triết dẫn một toán học trò của mình đi ngao du khắp chốn trên đời. Trong vòng 10 năm trời thầy trò họ theo nhau đi hầu hết các nước, gặp gỡ hầu như tất cả những người có học vấn. Lúc này, thầy trò họ đã trở về, người nào người nấy kinh luân đầy một bụng, kinh nghiệm đầy mình.

Trước khi vào thành, nhà hiền triết ngồi nghỉ trên một bãi cỏ ở ngoại thành, nói với học trò của mình: “Mười năm ngao du, các con đều đã trở thành kẻ sĩ học rộng hiểu nhiều, lúc này đây sự học sắp kết thúc, ta sẽ giảng cho các con bài học sau cùng”.

Các học trò kéo đến ngồi vây quanh nhà hiền triết. Một lát sau, nhà hiền triết hỏi: Hiện chúng ta đang ngồi ở đâu? Các học trò đồng thanh trả lời rằng đang ngồi trên bãi cỏ hoang ở bên ngoài thành. Nhà hiền triết lại hỏi: Trên bãi cỏ hoang này có cây gì mọc lên? Học trò đồng thanh đáp, trên bãi hoang mọc toàn cỏ dại ạ!

Nhà hiền triết nói: Đúng! Trên bãi cỏ hoang này mọc toàn cỏ dại. Bây giờ ta muốn biết bằng cách gì để trừ hết thứ cỏ dại này đi? Các học trò nhìn nhau hết sức ngạc nhiên, họ thực sự không ngờ rằng, nhà hiền triết xưa nay vốn chỉ đi sâu nghiên cứu những điều huyền bí của cuộc sống, vậy mà trong bài học sau cùng này lại hỏi một vấn đề giản đơn như thế.

Một người trong toán học trò lên tiếng trước: “Dạ thưa thầy, chỉ cần có một cái xẻng thôi là xong hết ạ!”

Nhà hiền triết khe khẽ gật đầu.

Một người học trò khác như phát hiện ra điều gì mới, nói tiếp: “Dạ thưa thầy, đốt lửa để diệt cỏ cũng là một cách rất hay đấy ạ!”

Nhà hiền triết im lặng mỉm cười, ra hiệu gọi một người khác.

Người học trò thứ ba nó: “Thưa thầy, rắc vôi lên cũng có thể diệt được hết tất cả các giống cỏ đấy ạ!”.

Tiếp ngay sau đó là người học trò thứ tư anh ta nói: “Diệt cỏ phải trừ tận gốc, chỉ cần nhổ được rễ lớn là xong hết!”.

Các học trò đã lần lượt nói hết suy nghĩ của mình, nhà hiền triết đứng dậy, nói: “Bài học hôm nay đến đây là hết, các con hãy về đi, rồi theo cách mình nghĩ, mỗi người hãy diệt cỏ ở một mảnh đất trên bãi hoang này. Nếu không diệt được cỏ, một năm sau quay lại đây ta nói chuyện sau”.

Một năm sau, mọi người quay trở lại, có điều khác là bãi cỏ năm trước không còn đầy cỏ dại nữa, mà đã trở thành cánh đồng ngô lúa xanh tươi. Toán học trò lại ngồi quây quần gần ruộng lúa, chờ nhà hiền triết tới nhưng chờ mãi vẫn không thấy ông tới.

Mấy năm sau nhà hiền triết ấy qua đời, những người học trò cũ của ông đã chỉnh lý lại những tài liệu, luận thuyết mà ông nêu ra, thấy ở một chương cuối, ông đã tự ghi thêm vào một câu: “Muốn diệt hết cỏ dại ở bãi hoang, chỉ có một cách hay nhất, đó là hãy trồng cấy mùa màng lên đấy. Cũng như vậy, muốn để tâm hồn không phải buồn lo tản mạn, thì cách duy nhất là hãy chiếm cứ nó bằng những suy nghĩ tích cực và lạc quan”.

(Sưu tầm)

———-

“Muốn nhổ cỏ, thì hãy trồng lúa”.

Nếu bạn muốn vượt qua những nỗi sợ hãi, hãy bắt đầu gieo những mầm sức mạnh trong tâm hồn mình, và quan trọng hơn, HÃY HÀNH ĐỘNG.

Trân trọng,

Khai Phá Bản Thân

“Để gió cuốn đi…”

Giáng sinh năm nay với Khai Phá Bản thân là những trải nghiệm khó quên…

Chương trình “Bữa cơm ngày Giáng sinh” sau gần 1 tuần phát động đã thu hút được sự quan tâm, ủng hộ của rất nhiều nhà hảo tâm gần xa cũng như các bạn bè thân thiết. Với hơn 2 triệu đồng tiền mặt quyên góp được cùng với hơn 150kg gạo cùng nhiều bánh ngọt  cũng như sự tài trợ chính từ Tâm Đức Quán, Khai Phá Bản thân đã chuẩn bị được tổng cộng hơn 300 phần thức ăn/quà để gửi tặng đến những con người đang cần đến nó.

Dòng người chờ đến lượt phát cơm

Chương trình diễn ra vào 3 giờ chiều Chủ nhật, ngày 25/12/2011 vừa qua tại số nhà 109 Trần Văn Kỷ, Q.Bình Thạnh – con đường nằm ở khu vực hai bệnh viện lớn: Bệnh viện Nhân dân Gia Định và Bệnh viện Ung Bướu. Thật bất ngờ khi chúng tôi đã thấy rất đông người đang đứng xếp hàng để chờ đợi từ rất sớm, với số người đông hơn những ngày thường (vì vào ngày Chủ nhật, bên Hội từ thiện không tiến hành phát cơm). May mắn thay 200 phần cơm chương trình chuẩn bị với thực đơn: cơm trắng, gà kho và canh trứng cà chua đã đáp ứng đủ cho dòng người kéo dài con đường nhỏ mà không bỏ sót một ai phải đi về tay không. Bên cạnh phần cơm nhận được, mỗi bệnh nhân/ người nhà bệnh nhân còn nhận được thêm một phần quà nhỏ kèm theo: bánh sandwich, bánh ngọt, sữa.

“Cho tui xin phần cơm cho 2 người mấy cô chú ơi!”

Nhìn cảnh lần lượt, lần lượt dòng người già-trẻ-lớn-bé rồng rắn xếp hàng, nối đuôi nhau chờ đến lượt để nhận những phần cơm, chúng tôi không khỏi chạnh lòng. Hầu hết mọi người đều có thể hiện sự nôn nóng phần vì người thân đang chờ ở bệnh viện, phần vì lo sẽ không nhận được phần ăn khi đến lượt mình…

     

Gửi quà thêm kèm phần cơm

Đến khoảng 4h15 việc phát cơm kết thúc. Chương trình đã gửi tặng Hội từ thiện thêm 100kg gạo để Hội sử dụng nấu cho những bữa ăn sau gửi tặng bệnh nhân và người nhà. Với hơn 100 phần quà còn lại, các thành viên của dự án quyết định tiếp tục sẽ chạy xe gửi tặng đến những người già neo đơn, khó khăn, lang thang kiếm sống dọc các tuyến đường quận Gò Vấp, Bình Thạnh, Phú Nhuận. Xuất hiện với món quà với lời chúc “Giáng sinh vui vẻ”, mỗi thành viên đều nhận được nụ cười hạnh phúc, lời cảm ơn rối rít của người nhận mà lòng vui đến lạ. Nhìn cảnh một ai đó sau khi nhận quà liền mở bánh ăn ngấu nghiến mà xót xa vô cùng, quay xe đi mà lòng cứ day dứt mãi một nỗi làm sao để giúp họ một cách dài hơi hơn khi mà số lượng quà đem phát chỉ như muối bỏ bể???

 

Đội quân phát cơm từ thiện

Đến buổi tối cùng ngày thì việc gửi tặng quà hoàn thành. Những người làm chương trình đều lấm tấm mệt nhưng không giấu nổi những cảm xúc khó tả khi tự tay mình trao phần quà giáng sinh cho những người đang thật sự cần đến nó. Đó là cậu bé tật nguyền ngồi xe lăn kiếm ăn ở một ngã tư, bà lão nhặt rác, cụ già mon mem nằm co ro ở một góc nhà trên phố, một người mẹ kham khổ bế con ở một góc bệnh viện Nhi đồng, một người mang dị tật ngồi xin ăn ở cổng nhà thờ, một người già bán vé số đang đi trên đường…

Co ro một góc đường…

 

… Lạc lõng giữa ngã tư đông đúc

Chương trình kết thúc tốt đẹp dù vẫn còn đó nhiều băn khoăn về những hoàn cảnh éo le mà các thành viên có dịp mục kích, chứng kiến trong quá trình thực hiện. Mong rằng sẽ có nhiều nhiều hơn nữa những sự sẻ chia của cộng đồng để những con người đó được thắp thêm động lực, niềm tin vào cuộc sống, vào lòng nhân ái và tình thương yêu để họ tiếp tục nỗ lực sống, cố gắng.

 

Miếng ăn vội cho khỏa lấp cơn đói nguyên ngày nay

Nhân bài viết này, Khai phá Bản thân cũng muốn gửi lời tri ân sâu sắc đến các những nhà hảo tâm đã ủng hộ cho chương trình, đến những người bạn đã nhiệt tình cổ vũ tinh thần cho các thành viên và đặc biệt là nhà tài trợ chính Tâm Đức Quán với những phần cơm ngon, nóng hổi cho các bệnh nhân, người nhà bệnh nhân. Ban tổ chức hy vọng sẽ tiếp tục nhận được sự đóng góp, ủng hộ của các bạn trong những chương trình tiếp theo của Khai Phá Bản Thân.

 

Phần quà gửi tặng ấm áp nghĩa tình từ ZAGVillage

Lời cuối cùng, Khai Phá Bản Thân thân gửi đến cả nhà lời chúc hạnh phúc, bình an với một năm mới ngập tràn niềm vui! >:D<

Chương trình “Khai phá Bí mật Cảm xúc” (25/12/11)

Cảm xúc là một thứ gia vị không thể thiếu trong cuốc sống mỗi người – dù bạn là người nhạy cảm, lãnh cảm hay vô cảm. Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi rằng mình đã thật sự hiểu cảm xúc của bản thân, kiểm soát cảm xúc của chính mình cũng như sử dụng các sức mạnh của cảm xúc một cách phù hợp?

Khi bạn xem một bộ phim, nghe một bản nhạc, tận hưởng cảm giác chiến thắng hay chôn vùi bản thân trong nỗi buồn không tên, bạn có biết tất cả những cảm xúc có được khi đó đều có quy luật đằng sau đó. Bạn sống với cảm xúc hàng ngày, hàng giờ, từng phút, từng giây nhưng liệu có chắc rằng mình có thể định nghĩa, lý giải và gọi tên thứ cảm xúc mình đang có?

Bạn có biết rằng hầu như mọi quyết định của bạn đều có sự chi phối của cảm xúc? Nếu bạn không phải là người nhạy cảm thì vẫn có 90% quyết định của bạn là do cảm tính, còn chỉ có 10% là có tính logic. Còn nếu bạn hoàn toàn nhạy cảm thì tất cả những hành động của bạn đều do cảm tính. Làm sao để cảm xúc có tác động tích cực đến cuộc sống, các mối quan hệ cũng như những quyết định của bạn?

Không chỉ có thể ảnh hưởng lên chính bạn, biết cách sử dụng cảm xúc, bạn có thể chi phối thậm chí dẫn dắt tinh thần của người khác. Để làm được điều đó, liệu bạn đã biết cách để làm chủ quá trình thu – phát cảm xúc?

Hãy cùng chúng tôi “Khai phá Bí mật Cm xúc” để nhận được chìa khóa để mở chiếc hộp bí ẩn cảm xúc để hiểu và sử dụng nó một cách thông minh nhất . Chương trình với sự phối hợp tổ chức của Cng đng t hc ZAGVillage, diễn ra tại Hi s làng ZAG – Lu 4, đường s 2, Cư xá Đô Thành, Q.3 lúc 08h sáng Chủ nht, ngày 25/12/2011.

Xem thêm thông tin tại: http://zagvillage.org/home/2011/12/20/dam-me-va-khai-pha/

Hẹn gặp bạn tại chương trình! ;-)

Cuộc đời – Sao bạn thờ ơ???

Đôi khi, nhà hàng xóm gặp hoạn nạn, có người thân mắc phải tệ nạn xã hội, bạn cũng bàng quan như không hay biết, không hỏi han, cũng chẳng an ủi một vài lời. Trên đường đi, gặp người bị nạn, bạn bỏ đi, chẳng thèm quan tâm sống chết ra sao, hoặc có ghé lại thì cũng chỉ để thỏa mãn tính hiếu kỳ, giương đôi mắt ếch nhìn chung quanh, không hề giúp đỡ nạn nhân vì bạn sợ phải gánh trách nhiệm. Gặp kẻ bất hạnh, tàn tật nằm bên vệ đường, bạn chẳng những không thương xót mà còn khinh bỉ, rẻ rúng những con người kém may mắn đó.

Sao bạn thờ ơ với chính cuộc đời của bạn?

Do bản thân chính bạn thiếu tình yêu thương, thiếu lòng quảng đại; bạn sống bằng thứ lý trí sắt đá, tình cảm khô cằn của mình.

Lối sống ích kỷ, thực dụng, hưởng thụ là nguyên nhân khiến bạn cảm thấy cuộc sống nhàm chán, đơn điệu, vô nghĩa điều này dẫn đến những xúc cảm đạo đức bị hạn chế, thậm chí bị triệt tiêu.

Do ngoại cảnh:

Khi một con người bị chính cái xấu hãm hại, khi mà những điều tốt đẹp không xảy đến với bản thân, thì họ sẽ trở nên hận đời và vô cảm trước cuộc đời. Họ không còn lòng tin vào điều tốt, thế nên họ vô cảm trước những điều tốt đẹp trên cuộc đời này.

Do gia đình:

Không nhiều bậc bố mẹ ngày nay coi trọng đến việc dạy con phải có sự đồng cảm, yêu thương, giúp đỡ và biết tha thứ cho người khác. Bởi vì chính họ cũng thiếu gương mẫu về đạo đức, về lối sống.

Họ lại không dạy con phải biết chia sẻ, quan tâm và có trách nhiệm với người thân, với bạn bè. Một đứa trẻ chỉ biết “nhận” chứ không biết “cho” sẽ nghèo nàn về cảm xúc, vô tâm trước đòi hỏi của tình người, và bàng quan trước nỗi đau của kẻ khác.

Do xã hội:

Căn bệnh vô cảm là kết quả của một lối sống thực dụng ngày càng ăn sâu vào văn hóa của xã hội ngày nay. Khi mà các giá trị sống, giá trị đạo đức tinh thần, lòng bao dung nhân ái, tình thương yêu đồng loại, sự hy sinh… đang dần bị thế chỗ cho chủ nghĩa vật chất, chủ nghĩa duy lợi và chủ nghĩa cá nhân, thì con người không còn cảm giác trước nỗi đau của đồng loại. Bên cạnh đó, do sự gia tăng những bất công xã hội, là tình trạng quan liêu, tham nhũng, lối sống “phong bì”, người lớn không còn là tấm gương đạo đức cho giới trẻ, khiến đạo đức bị suy giảm.

“Dường như đang có một cuộc khủng hoảng niềm tin trong xã hội hiện đại dẫn đến các bạn trẻ sống vô cảm”. 

Hãy nhìn quanh, lắng nghe và mở lòng để thấy cuộc sống muôn màu tươi đẹp :-)

Và bắt đầu nuôi dưỡng cảm xúc của chính bạn

+ Xác định rõ mục tiêu sống hạnh phúc.

+ Tập cảm nhận những điều nhỏ nhoi quanh ta.

+ Biết tổ chức cuộc sống cân bằng giữa công việc, gia đình và bản thân.

+  Tích cực học hỏi mở mang kiến thức để sống khoan dung và lạc quan hơn khi có thể chấp nhận bản thân, chấp nhận người khác và chấp nhận cuộc sống như nó đang diễn ra.

+ Đọc văn thơ, xem phim ảnh giàu cảm xúc nhân văn.

+ Tập tạo cho người khác những cảm xúc tích cực.

Hãy sống và nuôi dường cảm xúc của mình bằng những việc làm nhỏ nhất trong cuộc sống, hãy để cảm xúc của bạn được rung lên từng bậc như chính những gì bạn cảm nhận về cuộc sống! Để nó không bị trơ lì và mai một trước sự xô bồ của cuộc đời!

Và khi nhận được những cảm xúc tích cực thì người khác cũng sẽ đáp trả lại bạn bằng những cảm xúc tích cực vậy nên hãy tập “cho” để “nhận” lại những điều tốt đẹp!

Hoàng Thiện

“Bữa cơm ngày Giáng sinh”…

Phố phường đèn vẫn đỏ xanh, lung linh như Sài Gòn bao mùa vẫn thế…

Dòng người vẫn tấp nập ngược xuôi, đông vui như Sài Gòn bao giờ vẫn thế…

Tạm biệt với những tất bật đó để tìm đến con đường nhỏ Nguyễn Huy Lượng bên cạnh bệnh viện Ung bướu vào hai buổi sáng chiều trong ngày, bạn sẽ nhìn thấy đoàn người xếp hàng nối đuôi nhau. Họ là người nhà của bệnh nhân, đến nhận suất cơm từ thiện cho người thân và cả chính mình. Bữa ăn đạm bạc thôi mà chan chứa tình người khi mà đa số các bệnh nhân ở đây đều có hoàn cảnh khó khăn. Nhiều người còn phải khăn gói từ các tỉnh ở xa về đây chữa bệnh, đã khó lại không người thân quen…

Mỗi lần đi qua con đường đó là mỗi lần lòng lại quặn lên xót xa khi thấy dòng người cứ vẫn mãi dài trong cái nắng, cái mưa của Sài thành bận rộn. Số cơm thì có hạn mà số người đứng chờ thì ngày ngày vẫn tăng lên, nghĩa là đâu đó, có những người sẽ không nhận được suất cơm qua ngày trong những ngày chống chọi với bệnh tật hoặc chăm sóc người nhà đang chữa trị.

Khai phá Bản thân quyết định làm chương trình nhỏ “BỮA CƠM NGÀY GIÁNG SINH” vào dịp Giáng sinh năm nay với việc quyên góp tiền, tặng thêm những suất cơm từ thiện cho dòng người đang còn đông mãi kia. Dự kiến chương trình sẽ diễn ra vào chiều Chủ nhật – 25/12/2011. Hiện chương trình đã có nhà tài trợ chính là Tâm Đức quán (quán ăn của bạn Thắm – đồng sáng lập dự án Khai phá Bản thân) và muốn kêu gọi thêm sự ủng hộ của các tấm lòng hảo tâm gần xa. Thêm một phần đóng góp là thêm một bữa no cho những người đang rất rất cần những tấm lòng sẻ chia…

Không lớn lao, to tát, ồn ào, chỉ cần một tấm lòng, cùng với nhau, chúng ta sẽ làm được một điều gì đó thiết thực và ý nghĩa trong Giáng sinh này. Những điều nhỏ bé thôi, nhưng đủ để trở thành kỳ diệu đối với những người thật sự cần nó.

Những bạn quan tâm và muốn đóng góp về chương trình, xin vui lòng liên hệ trực tiếp với Huyền tại Văn phòng dự án Khai phá Bản thân – 4/1/1 Hoàng Việt, Q.Tân Bình hoặc với Thắm tại Tâm Đức quán – 65bis Phan Văn Trị, Q.Bình Thạnh.

Hoặc chuyển khoản theo thông tin sau: Trần Thị Diệu Huyền – NH Sacombank, phòng giao dịch Phan Xích Long, số TK  060013589510.

Thời gian nhận tiền ủng hộ: 19 – 24/12/2011

Hãy cho đi vì có một ai đó đang rất cần sự giúp sức của bạn.

Hãy cho đi vì bạn đủ may mắn để có thể làm gì đó để sẻ chia.

Cùng chung tay, chúng ta có thể tạo nên một mùa đông ấm áp tình người.

Sài Gòn đang vào Giáng sinh – mùa của những đoàn tụ và yêu thương…

Những điều hối tiếc của người sắp lìa đời

Bài này của một chị người Úc tên Bonnie Ware. Chị ấy làm nghề “palliative care”, chăm sóc sức khỏe cơ thể lẫn tinh thần cho người bị bệnh nặng, nằm nhà chờ chết. Thời gian qua các bệnh nhân đã tâm sự với chị ấy nhiều điều, trong đó có những hối tiếc thật sự xúc động. (Bài được một người bạn của tôi dịch sang tiếng Việt, dưới là link bài gốc tiếng Anh). Joe.

www.inspirationandchai.com/Regrets-of-the-Dying.html

Tôi có nhiều năm công tác trong lĩnh vực chăm sóc giảm nhẹ nỗi đau cho người bệnh. Đa số bệnh nhân của tôi đã về nhà nằm chờ thần chết mang đi. Có một vài kỷ niệm đặc biệt thật sự ấn tượng khi tôi chăm sóc họ trong quãng thời gian từ 3 đến 12 tuần cuối của cuộc đời mỗi bệnh nhân.

Người ta dường như trưởng thành hơn khi đối mặt với cái chết. Tôi học được một điều rằng không nên đánh giá thấp khả năng có thể xảy ra sự thay đổi của một ai đó. Một số người thay đổi đáng kinh ngạc. Mỗi người đều trải qua một chuỗi những cảm xúc khác nhau từ mong đợi, từ chối, sợ hãi, giận dữ, hối hận đến từ chối lần nữa và cuối cùng là chấp nhận sự thật. Mỗi người trong số họ đều tìm thấy sự bình yên của mình trước khi rời khỏi cõi đời. Tất cả họ đều như vậy.

Khi được hỏi rằng điều gì làm cho họ hối tiếc hoặc nếu được làm lại liệu họ có làm khác đi không, có một số chủ đề rất quen thuộc luôn được đề cập tới. Và sau đây là 5 tình huống trả lời phổ biến nhất:

1. Ước gì tôi đủ can đảm để sống một cuộc sống cho bản thân mình, không phải sống cuộc đời mà người khác trông chờ ở tôi

Đây gần như là điều mà mọi người hối tiếc nhất. Càng gần với cái chết, người ta càng nhận thấy mình có quá nhiều ước mơ còn dang dở. Hầu như mọi người đã không cho phép mình thực hiện thậm chí là chỉ một nửa ước mơ của mình, để rồi họ phải chết trong cảm giác điều đó là do họ đã hoặc chưa thực hiện.
Hãy cố gắng và trân trọng ít nhất một vài ước mơ của mình trong hành trình cuộc đời bạn, điều này rất quan trọng. Đừng để khi bạn ốm đau bệnh tật mới nhận ra điều đó, đã quá muộn rồi. Sức khỏe mang lại cho bạn sự tự do thoải mái mà rất ít người nhận ra, cho đến khi bạn không còn sở hữu được nó.

2. Ước gì tôi đã không làm việc quá cật lực

Đây là câu trả lời của nhiều nam bệnh nhân mà tôi chăm sóc. Họ đã bỏ lỡ thời niên thiếu của con cái mình và bỏ phí luôn cả khoảng thời gian êm đềm bên cạnh người bạn đời của mình. Nữ bệnh nhân cũng hối tiếc về điều này. Nhưng đa số câu trả lời đến từ thế hệ người lớn tuổi, những người phụ nữ không phải là trụ cột gia đình. Đa số những người đàn ông tôi chăm sóc đều rất hối tiếc vì đã mất quá nhiều thời gian quay cuồng trong công việc.

Bằng cách đơn giản hóa cuộc sống và thực hiện những chọn lựa tỉnh táo thì bạn sẽ không quan tâm đến vấn đề thu nhập như bây giờ. Và bằng cách tạo ra nhiều không gian hơn trong cuộc sống, bạn sẽ trở nên hạnh phúc hơn và cởi mở hơn với các cơ hội mới, những cái phù hợp với lối sống mới của bạn.

3. Ước gì tôi đã can đảm biểu lộ những cảm xúc của mình

Rất nhiều người tự kiềm nén cảm xúc chỉ vì muốn giữ hòa bình với những người khác. Kết quả là, họ chấp nhận một cuộc sống tầm thường và không bao giờ trở thành những người mà họ thực sự có khả năng trở thành. Nhiều căn bệnh liên quan đến sự cay đắng và oán giận mà họ phải gánh chịu.

Chúng ta không thể kiểm soát được phản ứng của người khác. Ban đầu mọi người có thể phản ứng khi thấy bạn thay đổi, nhưng khi bạn nói chuyện một cách trung thực thẳng thắn, thì có thể mối quan hệ của bạn sẽ được nâng lên một tầm cao mới và bền chặt hơn. Hoặc có thể là mối quan hệ lỏng lẻo này sẽ biến mất khỏi cuộc sống của bạn. Dù cái nào xảy ra đi chăng nữa, bạn cũng là người chiến thắng.

4. Ước gì tôi vẫn giữ liên lạc với bạn bè của mình.

Thường thì họ sẽ không thực sự nhận ra sự quan trọng cần thiết của những người bạn cũ cho đến những tuần cuối cùng khi cái chất cận kề và đến lúc ấy thì không dễ dàng gì để liên lạc gặp gỡ. Nhiều người bị cuốn vào cuộc sống riêng của mình và để cho tình bạn quý giá trượt dốc trong những năm qua. Nhiều người đã rất hối tiếc về việc không dành nhiều thời gian cho tình bạn và nỗ lực vì mối quan hệ này. Mọi người đều nhớ đến bạn bè của mình khi đang chết dần đi.

Điều này rất phổ biến với những ai đang quay cuồng trong cuộc sống bận rộn mà không nhận ra mối quan hệ bạn bè của mình trượt dốc. Nhưng khi bạn đang phải đối mặt với cái chết đến gần, các chi tiết thực tế trong cuộc sống sẽ mất đi sự quan trọng. Tất nhiên với nhiều người, nếu có thể thì họ muốn giải quyết cho xong các vấn đề về tài chính. Bản thân các vấn đề đó không thật sự quan trọng với họ; họ muốn làm những điều đó cho lợi ích của những người mà họ yêu thương. Nhưng thường họ quá yếu và không đủ sức đảm nhiệm công việc này. Những gì còn lại trong những tuần cuối cùng luôn chỉ là tình yêu và các mối quan hệ.

5. Ước gì tôi đã để cho bản thân mình được hạnh phúc hơn.

Điều này thật đáng ngạc nhiên. Nhiều người cho đến cuối đời mới nhận ra rằng: hạnh phúc là một sự lựa chọn. Họ đã mắc kẹt trong các mô hình cũ và thói quen. Cái được gọi là “tiện nghi” quen thuộc tràn vào cảm xúc của họ, cũng như cuộc sống vật chất. Lo sợ thay đổi thì họ giả vờ cho người khác, và bản thân của họ, rằng họ cảm thấy hạnh phúc. Nhưng ẩn sâu bên trong, họ mong muốn cười đúng cách và được ngu ngốc trong cuộc sống của họ một lần nữa.

Khi đang trên giường bệnh, những gì người khác nghĩ về bạn là một chặng đường dài từ tâm trí của bạn. Tuyệt vời làm sao khi sẵn sàng đi tiếp và mỉm cười một lần nữa, rất lâu trước khi bạn sắp lìa đời.

Cuộc sống là sự lựa chọn. Đó là cuộc sống CỦA BẠN. Chọn một cách có ý thức, chọn một cách khôn ngoan, chọn một cách trung thực. Chọn lựa hạnh phúc.

Dâu Tây
Nguồn: https://www.facebook.com/mrdautay

‘Giải mã sức hút cá nhân’ để thành công trong giao tiếp

Cựu tổng thống Bill Clinton, ca sĩ Madonna, hoặc một danh nhân nào đó khiến mọi người yêu thích, mến mộ. Bạn cũng có thể giống họ nếu biết cách ‘giải mã’ điều gì mang đến sự thành công cho các nhân vật này.

Khi tìm hiểu về một nhân vật lịch sử, một danh nhân văn hóa hoặc đơn giản là một người lãnh đạo được nhân viên yêu mến, nể trọng trong công ty, chắc bạn sẽ không ít lần tự hỏi: “Vì sao họ lại được như thế? Vì sao từ họ toát lên một sức hấp dẫn cá nhân mạnh mẽ? Vì sao mỗi lời họ nói ra lại có tác dụng hiệu triệu và kêu gọi nhiều người hưởng ứng?”.

Không ai trong cuộc sống lại không muốn bản thân mình là một cá thể hấp dẫn, đáng quý và dễ thương trong cách nhìn nhận của người khác. Tuy nhiên, vì nhiều lý do, đôi khi bạn may mắn thành công trong nhiều mối quan hệ chằng chịt của xã hội, nhưng lắm khi, hoàn toàn một cách tự nhiên, bạn trở nên vụng về, vô tình để lại ấn tượng không tốt với đối tượng giao tiếp. Đơn giản chỉ vì bạn trót đưa ra một lời nói, một cử chỉ không phù hợp; hoặc do bạn không “bắt được đúng tần số” mà người khác đang muốn liên lạc với bạn.

Giải Mã Sức Hút Cá Nhân

Cuốn sách Giải mã sức hút cá nhân của tác giả Andrew Leigh (bản tiếng Việt do Lê Huy Lâm dịch) chỉ ra rằng, sức hút cá nhân không phải hoàn toàn do bẩm sinh mà tùy vào việc cá nhân trong xã hội tạo dựng mối quan hệ giữa bản thân với người khác như thế nào.

Không là thứ sẵn có cũng không là thứ bất biến, sức hút cá nhân là thứ cần được rèn luyện và có thể thay đổi, điều chỉnh để phù hợp với từng thời điểm.

Với văn phong súc tích, giàu hình ảnh và dồi dào tư liệu, dẫn chứng cụ thể, rút tỉa từ kinh nghiệm của nhiều bậc danh nhân, tác giả Andrew Leigh cố gắng tổng hợp khá đầy đủ các yếu tố giúp một người có thể phát huy năng lực giao tiếp của bản thân. Tác giả cuốn sách quy các yếu tố này thành phương pháp có tên gọi là A-B-C, một phương pháp mà theo ông hiệu quả cho người học tự trau dồi để mang lại nét hấp dẫn từ trong ngoại hình, cảm xúc và trí tuệ.

Tuy vậy, trên cả những dẫn chứng, ví dụ và bài tập thực hành được nêu ra để độc giả rèn sức hấp dẫn, điều quan trọng mà cuốn sách gửi gắm là lời khuyên bạn hãy sống thật với chính con người mình, với cả đầy đủ khuyết điểm và ưu điểm. Để từ đó, mỗi người thấy tự tin, hiểu rõ bản thân hơn và đối nhân xử thế khôn khéo mà vẫn chân thành.

Nguồn: VnExpress