“Ám ảnh” – Con đường nhỏ tìm về chính mình

Hóa ra cuộc sống không phải chỉ tồn tại những nỗi ám ảnh. Hóa ra chỉ có những kẻ hèn nhát mới bị sự ám ảnh nuốt trôi mình vào vòng tuyệt vọng triền miên…

Ám ảnh
Tác giả: Garrie Jones
Dịch giả: Trung Kiên
Nxb Thời đại
Tôi đã từng thức trắng đêm vì sợ hãi những cơn ác mộng ập đến khi đôi mắt vừa nhắm lại. Tôi đã từng khóc đến cạn kiệt tâm trí khi chứng kiến người mẹ mà tôi yêu đến tha thiết trút hơi thở cuối cùng trong một ngày hè nóng đến oi ả. Và sự phản bội của mối tình đầu tiên đã khiến tôi rơi vào trạng thái hoang mang đến ngột ngạt. Tôi đờ đẫn con người. Tôi lần hồi những đêm tối để đếm nỗi hoang mang tuyệt vọng từ quá khứ vọng lại.
Chưa bao giờ tôi thôi sợ hãi những ám ảnh. Và tôi đã giật mình như bị ai bóp chặt tim khi đọc được hai từ“ám ảnh”. Tôi đã định không mua nó. Nhưng rồi, tôi lại cố gắng thử. Thử đọc những “ám ảnh” của một người khác… Và cuốn sách ấy đã khiến tôi ngỡ ngàng trong những giọt nước mắt hạnh phúc, toại nguyện.
Mỗi con người đều là một khoảng tối riêng biệt với những ám ảnh sợ hãi không bao giờ nguôi ngoai. Càng chìm trong những nỗi sợ hãi ấy càng khiến người ra xót xa, ngỡ ngàng và tuyệt vọng. Thế nhưng cô bé Zara trong câu chuyện “Ám ảnh” của nhà văn Garrie Jones lại không chìm ngập trong nỗi ám ảnh của riêng mình, cũng không cố tìm cách chạy trốn những sợ hãi ấy. Zara tìm mọi cách, cố gắng hết sức mình, cố gắng đến cạn kiệt cả bản thân mình để đối diện với sự sợ hãi ấy.
Sống trong một tiểu bang nhỏ New England của Mỹ cùng bà nội sau cái chết của người cha dượng, Zara đã phải vật vã với cuộc sống mới sau biết bao nhiếu mất mát xót xa. Cô chưa đủ tuổi để phải đa nghi, dò xét cuộc sống này. Thế nhưng, Zara lại bắt đầu một cuộc sống đầy hoài nghi và buồn bã. Nhưng cũng từ chính nơi này, Zara đã bắt đầu một cuộc sống thật sự cho bản thân mình, với một hành trình dài khám phá ra chính cuộc đời mình, tâm hồn mình, để rồi từ đó những điều kì diệu sẽ mỉm cười – sau những mất mát tuyệt vọng.
Tôi như nhìn thấy chính bản thân mình, như một hình bóng với cô bé Zara trong những khoảnh khắc đau buồn, sợ hãi nhất của cuộc đời. Ngay cả những nỗi sợ hãi có thể gọi thành tên như: những tia sáng từ phương Bắc, sợ hình nộm, sợ bẩn, sợ chính mình… cũng khiến cô bé “ám ảnh”. Cô gái nhỏ bé ấy từng ngày, từng ngày cứ cố gắng chút ít thôi để vượt qua chính bản thân mình, để rồi có một lúc cô bé ấy đã đi được hết con đường của nỗi sợ hãi và nhận ra những ý nghĩa thật sự của cuộc sống này.
Tình yêu cũng chính là điều đã đem lại sức mạnh và sự can đảm cho Zara giúp cô vượt qua được những ám ảnh của bản thân để có thể mở cửa trái tim mình với cuộc sống bên ngoài đang rạo rực nhịp sống và yêu thương kia.
Cô bé Zara đã nhóm lên những niềm hi vọng tưởng chừng như vĩnh viễn đã mất đi trong trái tim tôi. Hóa ra cuộc sống không phải chỉ tồn tại những nỗi ám ảnh. Hóa ra chỉ có những kẻ hèn nhát mới bị sự ám ảnh nuốt trôi mình vào vòng tuyệt vọng triền miên. Chỉ có tình yêu và sự can đảm thật sự mới khiến trái tim có thể sống dậy, mãnh liệt và tràn trề hi vọng.

“Ám ảnh” với tôi chính là một con đường nhỏ, dù chênh vênh nhưng lại là con đường duy nhất mà bây giờ tôi có thể đi, để vượt qua những sợ hãi trong tâm hồn mình để trở về với cuộc sống thật sự, như cô bé Zara trong câu chuyện vô cùng tuyệt vời này.

Nguồn: PLXH

This entry was posted in Tủ sách and tagged , , , , , , , , , , , . Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

*

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>