Cuộc đời – Sao bạn thờ ơ???
Đôi khi, nhà hàng xóm gặp hoạn nạn, có người thân mắc phải tệ nạn xã hội, bạn cũng bàng quan như không hay biết, không hỏi han, cũng chẳng an ủi một vài lời. Trên đường đi, gặp người bị nạn, bạn bỏ đi, chẳng thèm quan tâm sống chết ra sao, hoặc có ghé lại thì cũng chỉ để thỏa mãn tính hiếu kỳ, giương đôi mắt ếch nhìn chung quanh, không hề giúp đỡ nạn nhân vì bạn sợ phải gánh trách nhiệm. Gặp kẻ bất hạnh, tàn tật nằm bên vệ đường, bạn chẳng những không thương xót mà còn khinh bỉ, rẻ rúng những con người kém may mắn đó.
Sao bạn thờ ơ với chính cuộc đời của bạn?
Do bản thân chính bạn thiếu tình yêu thương, thiếu lòng quảng đại; bạn sống bằng thứ lý trí sắt đá, tình cảm khô cằn của mình.
Lối sống ích kỷ, thực dụng, hưởng thụ là nguyên nhân khiến bạn cảm thấy cuộc sống nhàm chán, đơn điệu, vô nghĩa điều này dẫn đến những xúc cảm đạo đức bị hạn chế, thậm chí bị triệt tiêu.
Do ngoại cảnh:
Khi một con người bị chính cái xấu hãm hại, khi mà những điều tốt đẹp không xảy đến với bản thân, thì họ sẽ trở nên hận đời và vô cảm trước cuộc đời. Họ không còn lòng tin vào điều tốt, thế nên họ vô cảm trước những điều tốt đẹp trên cuộc đời này.
Do gia đình:
Không nhiều bậc bố mẹ ngày nay coi trọng đến việc dạy con phải có sự đồng cảm, yêu thương, giúp đỡ và biết tha thứ cho người khác. Bởi vì chính họ cũng thiếu gương mẫu về đạo đức, về lối sống.
Họ lại không dạy con phải biết chia sẻ, quan tâm và có trách nhiệm với người thân, với bạn bè. Một đứa trẻ chỉ biết “nhận” chứ không biết “cho” sẽ nghèo nàn về cảm xúc, vô tâm trước đòi hỏi của tình người, và bàng quan trước nỗi đau của kẻ khác.
Do xã hội:
Căn bệnh vô cảm là kết quả của một lối sống thực dụng ngày càng ăn sâu vào văn hóa của xã hội ngày nay. Khi mà các giá trị sống, giá trị đạo đức tinh thần, lòng bao dung nhân ái, tình thương yêu đồng loại, sự hy sinh… đang dần bị thế chỗ cho chủ nghĩa vật chất, chủ nghĩa duy lợi và chủ nghĩa cá nhân, thì con người không còn cảm giác trước nỗi đau của đồng loại. Bên cạnh đó, do sự gia tăng những bất công xã hội, là tình trạng quan liêu, tham nhũng, lối sống “phong bì”, người lớn không còn là tấm gương đạo đức cho giới trẻ, khiến đạo đức bị suy giảm.
“Dường như đang có một cuộc khủng hoảng niềm tin trong xã hội hiện đại dẫn đến các bạn trẻ sống vô cảm”.
Hãy nhìn quanh, lắng nghe và mở lòng để thấy cuộc sống muôn màu tươi đẹp
Và bắt đầu nuôi dưỡng cảm xúc của chính bạn
+ Xác định rõ mục tiêu sống hạnh phúc.
+ Tập cảm nhận những điều nhỏ nhoi quanh ta.
+ Biết tổ chức cuộc sống cân bằng giữa công việc, gia đình và bản thân.
+ Tích cực học hỏi mở mang kiến thức để sống khoan dung và lạc quan hơn khi có thể chấp nhận bản thân, chấp nhận người khác và chấp nhận cuộc sống như nó đang diễn ra.
+ Đọc văn thơ, xem phim ảnh giàu cảm xúc nhân văn.
+ Tập tạo cho người khác những cảm xúc tích cực.
Hãy sống và nuôi dường cảm xúc của mình bằng những việc làm nhỏ nhất trong cuộc sống, hãy để cảm xúc của bạn được rung lên từng bậc như chính những gì bạn cảm nhận về cuộc sống! Để nó không bị trơ lì và mai một trước sự xô bồ của cuộc đời!
Và khi nhận được những cảm xúc tích cực thì người khác cũng sẽ đáp trả lại bạn bằng những cảm xúc tích cực vậy nên hãy tập “cho” để “nhận” lại những điều tốt đẹp!
Hoàng Thiện